Đến với xứ Huế mộng mơ, đến với dòng sông Hương hiền hòa, trong lành. Đó là những điều mà mọi hướng dẫn viên du lịch sẽ nói khi chúng ta khi đến với Huế. Vậy sông Hương có gì mà khiến người ta thương nhớ đến như vậy? Những bài thuyết minh về sông Hương theo mẫu dưới đây sẽ giúp các em tìm hiểu về vị trí địa lí, đặc điểm cũng như ý nghĩa của sông Hương với lịch sử, văn hóa xứ Huế.

Dàn ý bài văn thuyết minh về sông Hương

Mở bài

*Giới thiệu về sông Hương.

Thân bài

*Vị trí địa lý:

  • Nằm trọn trong đất cố đô Huế, gồm hai nguồn là Tả Trạch và Hữu Trạch.
  • Bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, chảy qua vườn quốc gia Bạch Mã
  • Chảy qua nhiều làng mạc như Kim Long, Nguyệt Biều, …

*Giai thoại về cái tên:

-Được gọi với nhiều cái tên khác nhau ở mỗi thời kì:

  • Trong “Dư địa chí” (1435) Nguyễn Trãi: có tên sông Linh
  • Trong “Ô châu cận lục” Dương Văn An (1555): Kim Trà đại giang.
  • Trong “Phủ biên tạp lục” Lê Quý Đôn: sông Hương Trà.
  • Ngoài ra còn tên sông Yên Lục, Lô Dung, …
  • Năm 1469, Đoan quốc công Nguyễn Hoàng trấn thủ Thuận Hoá (Huế ngày nay), đổi tên một huyện tên Kim
  • Trà thành Hương Trà và cái tên sông Hương có thể có từ đó.
  • Giai thoại khác: Sông Hương chảy qua nơi có loài cây “thạch xương bồ” nên nước có mùi thơm, nên gọi là sông Hương.

*Vai trò của sông Hương với người dân Huế:

  • Là nguồn cung cấp nước dồi dào, nguồn thuỷ sản
  • Cung cấp lượng phù sa lớn, bồi đắp hai bên bờ.
  • Là địa điểm thu hút khách du lịch bật nhất ở Huế.

*Sông Hương trong văn hoá, nghệ thuật:

  • Lễ hội đua thuyền trên sông Hương là nét văn hoá của Huế.
  • Là nguồn cảm hứng dạt dào của những nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ.

Kết bài

*Nêu cảm nghĩ và khẳng định lại giá trị vẻ đẹp của sông Hương.

Top 12 bài văn mẫu thuyết minh về sông Hương chọn lọc hay nhất!

Dưới đây là top 12 bài văn mẫu thuyết minh về sông Hương chọn lọc hay nhất dành cho các em học sinh tham khảo!

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 1

Con sông Hương lại hiền hòa bắc ngang qua thành phố Huế – thủ phủ một thời của đất phương Nam. Sông như chiếc trâm vàng cài lên đầu xứ Huế mộng mơ. Sông đã tắm mát, là bầu sữa nuôi dưỡng bao thế hệ người Huế nói riêng và người Việt nói chung. Vì vậy, quả không ngoa khi người ta nói : Nhắc đến Huế là nhắc đến sông Hương .

Như đã nói, sông Hương là con sông chảy qua tỉnh Thừa Thiên Huế, đơn cử là chảy qua thị xã Hương Thủy, Hương Trà và huyện Phú Vang. Với lưu lượng 179 m3 / s, sông đã tắm mát cho hàng nghìn héc-ta đất màu nơi đây, chưa kể là còn bồi tụ phù sa quý báu, cung ứng nước hoạt động và sinh hoạt cho rất nhiều hộ dân …

Thế nhưng, vào mùa lũ, trong cơn thịnh nộ điên cuồng của mình, sông cũng lấy đi biết bao nhiêu thứ của dân cư. Sông như một người thiếu nữ thùy mị, yêu kiều bỗng chốc biến thành bà già nóng nảy, cau có. Và có lẽ rằng bà già này gây ra thiệt hại nhiều nhất vào trận lũ năm 1999. Một số nhân chứng kể lại rằng : buổi sáng đang còn ngồi uống cafe, giặt quần áo, … thì vạn sự yên bình, bỗng mưa đến, gió về, đến chiều thì làng mạc, phố xá, … ngập trong biển nước .

Nhiều ngày sau trận lũ, những khu vực Sịa, Thuận An, … vẫn bị mất thông tin liên lạc và chịu nhiều thiệt hại nặng nề về cả của lẫn người. Để phòng chống thiên tai lũ lụt này và cung ứng nước ship hàng tưới tiêu và hoạt động và sinh hoạt, Ủy Ban Nhân Dân Thừa Thiên Huế đã cấp phép thiết kế xây dựng dự án Bất Động Sản hồ Tả Trạch với ngân sách gần 2000 tỷ đồng. Nhờ vậy, lúc bấy giờ, tổn thất do lũ lụt mà sông Hương về giảm thiểu đáng kể .

Cau có, gắt gỏng là vậy nhưng sau khi hết mùa lũ, sông Hương lại cải lão hoàn đồng, trở thành cô gái xinh đẹp, thướt tha. Nhiều khách du lịch đến Huế do muốn được chiêm ngưỡng và thưởng thức sông Hương từ trên cao vì sông Hương được xem là rất đẹp khi ngắm dòng nước êm ả dịu dàng chảy qua những cánh rừng bạt ngàn cây lá hay uốn lượn quanh những hệ thực vật nhiệt đới gió mùa độc lạ ở Huế. Một số khác đến Huế lại là vì chiều chiều đứng trên cầu Trường Tiền, Phú Xuân hay Dã Viên … ngắm dòng chảy huy hoàng dưới chân. Hay một nhóm khác đến với Huế vì điệu hát âm vang trên mặt nước sông Hương vào những đêm du thuyền rồng đáng nhớ ! Sông Hương đã vô tình mang hành khách thập phương về bầu bạn với Huế, với người Huế .

Bên cạnh đó, cũng hoàn toàn có thể nói rằng sông Hương là bầu sữa ngọt ngào, là chiếc nôi êm ả dịu dàng nuôi dưỡng thi ca quốc gia. Nguyễn Du sầu muộn nhìn sông nhớ một mảnh trăng với bao mối sầu kim cổ. Cao Bá Quát lại tưởng sông là thanh kiếm dựng giữa trời xanh. Và rồi nếu không có sông Hương thì Tố Hữu đã không thốt lên rằng :

“Lòng ta như nước Hương Giang ấy

Xanh biếc lòng sông những bóng thông”

Trích Quê mẹ – Tố Hữu

Vậy đấy, sông Hương mang nhiều chất thơ và tính nhạc. Nhưng ít ai biết sông đến từ đâu và đi về đâu. Sông cứ mang trong mình cái tinh túy của trời đất rồi lặng lờ trôi theo gió, theo mây, theo nỗi niềm thương nhớ .

Thực chất, sông Hương khởi nguyên từ những cánh rừng già thuộc dãy Trường Sơn, gồm hai phụ lưu hợp lại mà thành : Nhánh chính ( Tả Trạch ) xuất phát từ dãy Trường Sơn Đông, chảy qua thị xã Nam Đông theo hướng tây-bắc, dài 67 km ; một nhánh phụ ( Hữu Trạch ) bắt nguồn từ núi rừng cao A Lưới, chảy theo hướng bắc đến hợp lưu với Tả Trạch ở Ngã ba Bằng Lãng. Tại đây, hai dòng nước hôn phối với nhau và thế là sông Hương sinh ra từ đấy .

Nhận thì cũng có trả, sông Hương cũng có chi lưu là biển Thuận An và Biển Đông. Kể từ Ngã ba Bằng Lãng đến cửa biển Thuận An, sông dài 33 km ; chảy chậm, hiền hòa, yên ả vì mực nước sông không cao hơn mực nước biển là bao. Nước sông xanh một sắc xanh hiền hòa, trong vắt ; thế nhưng khi chảy quanh chân núi Ngọc Trản – điện Hòn Chén thì có chút đậm đà hơn vì Open một vực xoáy rất sâu. Khi dạo thuyền đến quanh điện Hòn Chén, dù là nơi thắng cảnh tuyệt đẹp thì cũng không nên do đó mà quên chú ý quan tâm đến vực xoáy trên vì nó rất nguy hại, hoàn toàn có thể thuận tiện nuốt chửng mọi thứ đi vào khoanh vùng phạm vi của nó .

Còn nếu muốn có kỉ niệm đáng nhớ với sông mà không thích mạo hiểm chút nào thì ta hoàn toàn có thể đến Cồn Hến nghi ngút khói cơm. Cồn nổi lên giữa lòng sông trước khi sông đổ ra biển, vì thế, cồn được bồi tụ biết bao là phù sa ngọc ngà quý báu, thuận tiện cho việc trồng cây lương thực, sông ở đây đa phần trồng ngô. Du khách đến đây hoàn toàn có thể ăn những trái bắp vàng ngọt bùi hay đặc biệt quan trọng hơn là chiêm ngưỡng và thưởng thức món cơm hến thơm lừng mùi vị dân dã .

Sông Hương cũng có nhiều tên gọi khác nhau từ xưa đến nay, không riêng gì đơn thuần là một chữ. Theo Nguyễn Trãi viết trong Dư địa chí thì sông Hương có tên là sông Linh. Còn theo nhà bác học Lê Quý Đôn trong Phủ biên tạp lục thì sông còn gọi là sông Hương Trà. Và theo nghiên cứu và điều tra của nhà nghiên cứu Huế Phan Thuận An thì tên gọi sông Hương xuất phát từ cách nói gọn tên của địa điểm Hương Trà từ thế kỉ XVIII – XIX .

Sông Hương, theo dòng chảy thời hạn của nó, cũng đã tận mắt chứng kiến biết bao lịch sử dân tộc thăng trầm của người Việt và gắn liền với bao điển tích. Đó là lịch sử một thời về chúa Nguyễn Hoàng tìm đất định đô, nén hương vừa tàn thì cũng là lúc mà chân chúa dừng trên vùng đất bên bờ sông Hương .

Đó là khi sông tận mắt chứng kiến cảnh nội bộ nhà Tây Sơn lục đục, chia rẽ hay Nguyễn Huệ đi đánh Thanh dẹp bắc và vua Quang Trung thắng lợi trở lại trong bộ áo bào thuốc súng lấm đen. Đó còn là khi Nguyễn Ánh tóm gọn quyền lực tối cao, máu chảy đỏ sông, thây chất vô cùng. Và con sông quê cũng là nơi đã tiễn đưa bao vị vua yêu nước đi đày biệt xứ. Và có lẽ rằng trong con sông kia, có nhiều điều mà ta chưa biết .

Sông Hương hiền hòa, dịu dàng êm ả trôi như trôi vào lòng người con xứ Huế. Sông đã tắm mát cho nhiều thế hệ người Việt, mát cho thân mình, mát cho cả tấm lòng son sắt thủy chung của mình ! Trong thời hạn tới, sông lại liên tục sự nghiệp vẻ vang của mình. Là người con xứ Huế nói riêng, là người con đất Việt nói chung ; tất cả chúng ta phải cố gắng nỗ lực tìm hiểu và khám phá hay đến thăm sông một lần ; thực thi những giải pháp thiết yếu để giữ gìn sông Hương mãi là một dải lụa đào trong suốt vắt qua thành phố Huế mộng mơ .

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 2

Du khách đã đến Huế thì không ai bỏ lỡ chương trình du thuyền trên sông Hương. Bởi dòng sông Hương thơ mộng, hiền hòa uốn lượn chạy qua giữa thành phố là một trong những thắng cảnh điển hình nổi bật nhất của xứ Huế mộng mơ .

Với độ dài 80 km, Sông Hương được hợp thành từ hai con sông Tả Trạch và Hữu Trạch bắt nguồn từ dãy Trường Sơn. Dòng chính là dòng Tả Trạch với chiều dài khoảng chừng 67 km phía dãy Trường Sơn Đông, chảy qua vườn vương quốc Bạch Mã và thị xã Nam Đông mới hợp với nhánh phụ Hữu Trạch dài khoảng chừng 60 km tại ngã ba Bằng Lãng. Đây cũng chính là nơi hai con sông gặp nhau và tạo nên dòng sông Hương .

Dòng sông Hương được ví như một nét vẽ mềm mịn và mượt mà làm cho xứ Huế càng trở nên thơ mộng và trữ tình. Du khách muốn thăm quan, tò mò, ngắm dòng sông Hương thì hãy ngồi thuyền rồng và thời gian lý tưởng là vào mùa thu hoặc mùa xuân, lúc này thời tiết ở Huế khá dễ chịu và thoải mái. Nếu ngồi thuyền vào một ngày nắng đẹp, thì dòng sông mang những vẻ đẹp khác nhau .

Ban ngày dòng sông màu xanh ngọc bích, lấp lánh lung linh dưới ánh mặt trời và gợn sóng khi có những con thuyền xuôi dòng qua nơi này. Còn khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông Hương lại đổi màu vàng cam, đây cũng chính là lúc dòng sông đẹp nhất. Nhiều người đến xứ Huế, ngắm dòng sông Hương buổi chiều hoàng hôn trầm mặc đã ví cả một vùng cố đô là “ thành phố buồn ”. Màn đêm buông xuống, cầu Trường Tiền lên đèn, ánh đèn soi bóng xuống dòng sông tĩnh mịch. Đi chơi bằng thuyền vào đêm hôm ngắm cảnh Hương giang, thả hoa đăng, nghe nhã nhạc cung đình Huế lúc trời đêm thanh vắng thì còn gì lý thú bằng .

Mưa Huế cũng là một cái hay riêng khi ngồi bên cửa thuyền rồng thì hành khách sẽ thấy một Huế trầm mặc vô cùng. Sông Hương ngày mưa, cảnh sắc có vẻ như càng thêm phần mờ ảo. Đôi hàng cây trong xanh trên bờ, khoác thêm màu áo bàng bạc màu sữa. Cầu Trường Tiền vắng người xuôi ngược .

Từ dòng Hương, Thiên Mụ dựa vào vách núi càng thêm uy nghi trầm tĩnh. Tiếng chuông chùa ngân xa, lặng yên rơi xuống dòng nước, làm cho lòng người thêm an yên thư thái, bao nhọc nhằn có vẻ như tan biến. Chính vì lẽ đó, từ lâu, sông Hương đã tạo cảm hứng cho nhiều thi sĩ, nhạc sĩ viết nên nhiều tác phẩm hay, nhiều ca khúc đi vào lòng người. Có thể nói, sông Hương là “ hồn cốt ”, là “ ý thức ” của xứ Huế và là điểm đến luôn hấp dẫn hành khách .

Sông Hương có giá trị rất đặc biệt quan trọng so với Huế, đặc biệt quan trọng là về nghành du lịch. Rất nhiều cảnh sắc, kiến trúc và di sản văn hóa truyền thống nổi tiếng đều quy tụ ở sông Hương và hai bên bờ sông. Vì vậy, khi đến Huế, hành khách nên tích hợp với những khu vực du lịch nổi tiếng khác ở Huế như Kinh Thành, lăng tẩm, chùa Thiên Mụ … và không quên chiêm ngưỡng và thưởng thức nhà hàng tinh túy của vùng đất Cố Đô .

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 3

Sông Hương hay Hương Giang là con sông chảy qua thành phố Huế ở tỉnh Thừa Thiên-Huế, miền Trung Nước Ta .

Sông Hương có hai nguồn chính và đều bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn. Dòng chính của Tả Trạch dài khoảng chừng 67 km, bắt nguồn từ dãy Trường Sơn Đông, ven khu vực vườn vương quốc Bạch Mã chảy theo hướng tây-bắc với 55 thác nước hùng vĩ, qua thị xã Nam Đông rồi sau đó hợp lưu với dòng Hữu Trạch tại ngã ba Bằng Lãng ( khoảng chừng 3 km về phía bắc khu vực lăng Minh Mạng ). Hữu Trạch dài khoảng chừng 60 km là nhánh phụ, chảy theo hướng bắc, qua 14 thác nguy khốn và vượt qua phà Tuần để tới ngã ba Bằng Lãng, nơi hai dòng này gặp nhau và tạo nên sông Hương .

Từ Bằng Lãng đến cửa sông Thuận An, sông Hương dài 33 km và chảy rất chậm ( chính bới mực nước sông không cao hơn mấy so với mực nước biển ). Khi chảy quanh dọc chân núi Ngọc Trản, sắc nước sông Hương xanh hơn – đây là khu vực Điện Hòn Chén. Tại đây có một vực rất sâu .

Sông Hương rất đẹp khi chiêm ngưỡng và thưởng thức nó từ nguồn và khi nó chảy quanh những chân núi, xuyên qua những cánh rừng rậm và mang theo hương thơm của hệ thực vật nhiệt đới gió mùa. Con sông chảy chậm qua những làng mạc xanh tươi và râm mát như Kim Long, Nguyệt Biều, Vỹ Dạ, Đông Ba, Gia Hội, chợ Dinh, Nam Phổ, Bao Vinh và hòa lẫn vào với hương thơm của hoa cỏ Huế … Con sông với sắc xanh lộng lẫy, trong trẻo như một viên ngọc dưới ánh mặt trời. Nó từng là nguồn cảm hứng của bao thế hệ hành khách khi họ đi thuyền dọc theo sông Hương để nhìn ngắm cảnh sắc nên thơ và lắng nghe những điệu ca Huế truyền thống lịch sử trong đêm tĩnh mịch .

Sông Hương đoạn chảy qua thành phố Huế. Các khu công trình kiến trúc hai bên bờ sông gồm thành quách, thị tứ, vườn tược, chùa chiền, tháp và đền đài … ánh phản chiếu của chúng trên dòng nước khiến con sông thậm chí còn còn mang thêm nhiều chất thơ và tính nhạc. Nhiều người luôn gắn liền sự thanh thản, lịch sự và cảnh vật lặng lẽ của Huế với dòng Sông Hương .

Theo những sách cổ, trước khi mang tên sông Hương, con sông này tuỳ theo thời hạn có những tên khác nhau. Sách “ Dư địa chí ” của Nguyễn Trãi ( 1435 ), viết là sông Linh. Sách “ Ô châu cận lục ” do Dương Văn An nhuận sắc vào năm 1555, viết sông cái Kim Trà ( Kim Trà đại giang ). Sách “ Phủ biên tạp lục ” của Lê Quý Đôn gọi là sông Hương Trà ( Hương Trà nguyên ). Nhiều tài liệu khác cho biết cho biết sông Hương đã từng mang tên sông Lô Dung, sông Dinh, sông Yên Lục .

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Top +11 Bài Văn Phân Tích Tâm Trạng Của Người Chinh Phụ Hay Nhất

Từ năm 1469 dưới thời Lê Thánh Tông, Kim Trà là tên của một huyện ở phủ Triệu Phong thuộc Thừa tuyên Thuận Hóa. Đến khi Đoan Quốc công Nguyễn Hoàng vào trấn phủ Thuận Hóa ( 1558 ), huyện Kim Trà được đổi tên là Hương Trà .

Núi Ngự Bình ( còn gọi là Bằng sơn ) cao 105 mét có hình dáng phù hợp và ấn tượng. Ở hai bên Bằng Sơn là hai ngọn núi nhỏ tên là Tả Bật Sơn và Hữu Bật Sơn. Sau khi quan sát thấy Bằng Sơn trông giống như một tấm bình phong, nhà Nguyễn đã quyết định hành động chọn Huế làm nơi thiết kế xây dựng Kinh thành. Vua Gia Long đã đồng ý chấp thuận với những thầy địa lý chọn ngọn núi đó làm án thờ phía trước của của mạng lưới hệ thống tường bao chắc như đinh có tính năng bảo vệ thành, và đổi tên nó là Ngự Bình .

Cùng với sông Hương, núi Ngự Bình là một món quà vô giá thứ hai vạn vật thiên nhiên dành cho Huế. Sông núi bổ trợ cho nhau tạo nên một cảnh sắc sông núi tuyệt đẹp cho Huế. Từ lâu, núi Ngự và sông Hương đã được coi là những hình tượng của Huế, và mọi người cũng thường gọi Huế là “ Vùng đất của sông Hương và núi Ngự ” .

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 4

“Đã đôi lần đến với Huế mộng mơ

Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt

Vẻ đẹp huế chẳng nơi nào có được

Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư”

Huế – quê nhà em, một thành phố cổ kính trầm mặc mà ai từng một lần được đặt chân đến cũng không khỏi nhớ thương. Và có lẽ rằng, với Huế thì dòng sông Hương thơ mộng là điều tuyệt vời nhất mà tạo hoá đã ban tặng cho quê em .

Từ dãy núi Trường Sơn xinh đẹp, dòng sông đổ về Thừa Thiên mang theo cả những tinh túy của hương thơm nơi rừng già và những vùng thảo nguyên to lớn. Từ trên cao nhìn xuống, dòng Hương tựa một tấm lụa đào thướt tha và uyển chuyển trong sắc xanh của màu nước biếc. Dù chảy nơi thượng nguồn hay về với vùng đồng bằng to lớn, hay qua thành phố mơ màng thì sông Hương vẫn đầy êm ả dịu dàng, có chút gì đó e thẹn như một cô thiếu nữ tuổi đôi mươi vậy. Bởi thế mà nàng luôn đặc biệt quan trọng, mang nét riêng độc lạ mà chỉ duy nhất tìm thấy ở nàng Hương mà thôi .

Mỗi mùa trong năm, sông Hương đều có sự thay đổi. Không phải là ở hình dáng mà chính là sự đổi khác nơi cảnh sắc của dòng sông. Vào mùa xuân, sông mang sức sống đầy tươi tắn góp nên sự tươi tắn của vạn vật thiên nhiên Huế khi xuân về. Nước trong vắt một màu xanh lè, sóng khi gợn lăn tăn, nhẹ nhàng khi lại đầy sôi động tạo nên khúc nhạc chào xuân. Những chị lục bình sau mùa đông đầy giấc giờ cũng nở rộ tạo nên một vạt trời tím biếc những bông hoa. Tiếng chim non réo rắt trên khung trời cao rộng hoà vào dòng sông mơ .

Khi hè đến, những vạt nắng vàng rực rỡ buông xuống, mặt sông khoác lên mình màu áo mới đầy đẹp tươi. Dưới lòng sông là làn nước màu thiên thanh kỳ vọng đang chiêm ngưỡng và thưởng thức màu hoa đỏ của cánh phượng thắm tươi. Những bông bằng lăng tím hai bên bờ đầy êm ả dịu dàng, đằm thắm càng điểm tô cho cảnh sông thêm hữu tình .

Thỉnh thoảng, những nàng gió ghé qua, một vài cánh hoa rơi chạm xuống mặt nước, trôi nhẹ theo từng cơn sóng lăn tăn. Rồi khi thu về, dòng sông thư thái hơn, nước sông dềnh dàng, lòng sông như rộng và dài thêm ra. Những hàng cây dần thầy màu lá, cảnh sắc vào thư tình và thơ hơn. Những chiều thu, trên chiếc cầu lim nhỏ bé, những chị sinh viên và những vị khách du lịch mang tà áo dài tím chiêm ngưỡng và thưởng thức vạn vật thiên nhiên và chụp những bức ảnh xinh làm kỉ niệm .

Khi thu quà nhường chỗ cho nàng đông tới, sông Hương lại mang trên mình nét cổ kính, trầm mặc. Màu trời nhạt hơn, lòng sông cũng đượm màu buồn, một vài làn khói mơ thấp thoáng trên sông. Những là mưa bụi bay bay trên khoảng trống càng tạo nên nét trầm mơ .

Không chỉ cảnh sắc thay đổi theo mùa, dòng sông Hương trong một ngày cũng có nhiều biến hóa. Sớm bình minh sông Hương trong lành, dịu dàng êm ả, trưa về, những bóng cây toả xuống lòng sông tạo nên những hình in trên mặt nước. Và khi chiều xuống, dòng sông mang màu nắng hoàng hôn gợi cho ta nhớ về một miền cổ tích thần kỳ, nơi có những ông thần sông, thần núi trợ giúp bao người nghèo khốn khó, thiện lương .

Đặc biệt, cảnh sắc sông Hương đêm về thật đẹp và lộng lẫy. Hai bên sông những dãy nhà cao tầng liền kề của phố thị bừng sáng ánh đèn, những chiếc thuyền chở người du lịch thăm quan lênh đênh trên mặt sông, vang ra lời cả, câu hát của những nghệ nhân trong tiếng đàn tranh đầy huyền bí. Cầu Trường Tiền bắc ngang qua dòng sông đêm về lóng lánh ánh đèn, mọi người dạo bộ ngắm nhìn thành phố, một nhịp sống thật thanh thản và đầy yên ả biết bao

Sông Hương luôn là niềm tự tôn và tự hào của quê nhà em. Có biết bao bài thơ, lời cả viết về sống Hương đầy trân trọng và yêu thương. Sông Hương như con người của đất Huế vậy, vừa dịu dàng êm ả, đằm thắm lại dạt dào tình cảm .

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 5

Trên chủ quyền lãnh thổ Nước Ta thân yêu, có một điều mê hoặc là nhiều thành phố cùng có những đôi bạn trẻ sông núi rất linh và tươi đẹp. Ví như sông Kỳ Cùng núi Mẫu Sơn ở TP Lạng Sơn, sông Mã núi Mường Hung ở Sơn La, sông Tô núi Nùng ở TP.HN, sông Lam núi Hồng ở Nghệ An, sông Hương núi Ngự ở Huế hay sông Trà Khúc núi Thiên Ấn ở Quảng Nam … Trong đó, hoàn toàn có thể nói sông Hương là một trong những con sông đẹp nhất và nổi tiếng nhất của cả nước .

Sông Hương, riêng cái tên của nó cũng là một câu truyện dài và nhiều dư vị. Sông Hương từng được gọi bằng nhiều cái tên như sông Linh trong sách Dư địa chí ( 1435 ) của Nguyễn Trãi, Kim Trà đại giang trong sách Ô Châu cận lục ( 1555 ), Hương Trà trong sách Phủ biên tạp lục ( 1776 ) của Lê Quý Đôn. Ngoài ra, nó còn được gọi là Lô Dung, sông Dinh, sông Yên Lục … Chưa dừng ở đó, tên sông còn được lý giải bằng nhiều cách rất mê hoặc .

Theo dã sử, khi vua Quang Trung đi qua và hỏi tên sông là gì, thấy những cái tên trước đó chỉ là địa điểm hữu hạn, không hề gợi sự vĩnh cửu của dòng sông nên từ nay gọi tên Hương Giang. Cũng có người lí giải rằng hai bên sông Hương có loại cỏ thạch sương bồ có hương thơm nên gọi tên dòng sông là sông Hương. Còn nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường trong tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông ? lại lý giải tên sông bằng một lịch sử một thời, vì yêu quý con sông xứ sở nên dân chúng đôi bờ đã nấu nước trăm loài hoa đổ xuống dòng sông tạo nên hương thơm ngát, gửi cả mộng ước muốn đem cảnh đẹp và tiếng thơm để xây đắp văn hóa truyền thống và lịch sử dân tộc của nhân dân .

Về vị trí địa lý, sông Hương thuộc miền Trung Nước Ta. Sông có hai dòng chính đều bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn lịch sử một thời và khi về đến đồng bằng, nó không chảy qua nhiều địa phương mà nằm ngăn nắp trong lòng một thành phố duy nhất, Thừa Thiên – Huế. Thủy trình hơn 80 km của sông Hương lâu nay luôn là điều mê hoặc không riêng gì với những nhà địa lí mà còn cả với những nghệ sĩ mê hồn cái đẹp .

Từ thượng nguồn Tả Trạch và Hữu Trạch chảy qua nhiều thác nước, chảy quanh những chân núi, xuyên qua những cánh rừng rậm, chảy chậm qua những làng mạc Kim Long, Nguyệt Biểu, Vỹ Dạ, Đông Ba, Gia Hội, chợ Dinh, Nam Phổ, Bao Vinh, chạy ra cửa Thuận Trạch, Biển Đông. Cùng thủy trình ấy, ngồi trên thuyền xuôi theo dòng sông Hương, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể ngắm cảnh xung quanh kinh thành Huế, vượt qua cầu Dã Viên, Phú Xuân, Tràng Tiền, đến thăm lăng Minh Mạng, điện Hòn Chén, chùa Thiên Mụ … hoặc xuôi về Thuận An chìm đắm trong vẻ đẹp của biển cả bát ngát .

Vẻ đẹp phong phú là một đặc thù quan trọng của sông Hương, sông Hương không chỉ giàu giá trị mà còn có ý nghĩa thâm thúy so với người dân thành Huế nói riêng và với nước nhà Nước Ta nói, chung. Dòng sông thơ mộng ấy có vai trò quan trọng so với địa lí nơi đây và hàng năm vẫn bồi đắp phù sa cho đôi bờ xanh tươi. Sông Hương đem lại nguồn tài nguyên thủy hải sản giàu sang, nhiều mẫu mã và cung ứng nguồn nước dồi dào cho dân cư. Đặc biệt, sông Hương có giá trị kinh tế tài chính cao bởi đây là điểm nhấn du lịch rực rỡ trong mạng lưới hệ thống danh lam thắng cảnh của cả nước. Khách du lịch trong và ngoài nước đều rất yêu quý con sông thơ mộng này .

Nhưng ý nghĩa nhất phải nhắc đến giá trị văn hóa truyền thống thẩm mỹ và nghệ thuật của dòng sông nổi tiếng này. Sông Hương êm đềm trôi chảy thật ngọt ngào trong văn thơ với những tác phẩm nổi tiếng như bài thơ Tiếng hát sông Hương của Tố Hữu hay những trang bút ký sang trọng và quý phái, lịch sự của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong Ai đã đặt tên cho dòng sông ? …

Màu sắc lộng lẫy, hình dáng thướt tha và vẻ thanh thản muôn thuở của dòng sông biến thành niềm cảm hứng trác tuyệt trong âm nhạc. Những ca khúc như Diễm xưa, Ai ra xứ Huế đã khiến người nghe say đắm nhưng mê hoặc hơn, đây còn là khoảng trống diễn xướng của những mô hình âm nhạc truyền thống từ điệu hò, câu hát dân gian đến âm nhạc bác học trong từng khúc Nhã nhạc cung đình Huế .

Nhưng sông Hương không chỉ bay bổng trong thẩm mỹ và nghệ thuật, sông Hương còn là chứng nhân lịch sử vẻ vang trung thành với chủ như Hoàng Phủ Ngọc Tường từng nói : Hiển nhiên là sông Hương đã sống những thế kỷ vinh quang với trách nhiệm lịch sử dân tộc của nó, từ thuở nó còn là một dòng sông biên thuỳ xa xôi của quốc gia những vua Hùng. Trong sách địa dư của Nguyễn Trãi, nó mang tên là Linh Giang, dòng sông viễn châu đã chiến đấu oanh liệt bảo vệ biên giới phía nam của Tổ quốc Đại Việt qua những thế kỉ trung đại .

Thế kỉ XVIII, nó vẻ vang soi bóng Kinh thành Phú Xuân của người anh hùng Nguyễn Huệ ; nó sống hết lịch sử dân tộc bi tráng của thế kỉ XIX với máu của những cuộc khởi nghĩa, và từ đấy sông Hương đã đi vào thời đại Cách mạng tháng Tám bằng những chiến công rung chuyển. Từ khi nàng Huyền Trân công chúa ngàn dặm ra đi đem về cho đất Việt hai châu Ô Lý, dòng sông đã lưu giữ và tiếp nối những nét đẹp văn hóa truyền thống đậm đà truyền thống và trở thành hình tượng riêng cho mảnh đất nơi đây .

Và như thế, sông Hương mãi là dòng sông của thi, ca, nhạc, họa, là điệu hồn của con người xứ Huế yêu thương!

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 6 

Nhắc về thành phố Huế, người ta không chỉ nhớ về một nơi đã từng là mảnh đất cố đô với những lăng tẩm, đền đài, với ngọ môn mang oai linh một thời mà còn nhớ tới một dòng sông với cái tên rất đỗi thơ mộng – sông Hương. Sông Hương đã trở thành một phần của xứ Huế, một phần của con người nơi chốn này.

Huế không chỉ có mình sông Hương chảy qua, thế nhưng, sông Hương lại dường như là con sông duy nhất ôm trọn cả thành phố Huế vào lòng. Về mặt địa lý, sông Hương dài hơn 30km (tính từ ngã ba Bằng Lăng) với diện tích lưu vực lên tới 2.830 km2. Sông Hương bao gồm hai nguồn chính là Tả Trạch và Hữu Trạch. Cả hai đều bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ. Từ trên cao đổ xuống, sông Hương chảy quanh co qua những dãy núi cao, xuyên qua vườn quốc gia Bạch Mã, xuyên qua những khu rừng nhiệt đới để đến với kinh thành Huế mộng mơ. Đến với Huế, nó chảy chậm, xuyên qua vô số những làng mạc như Vỹ Dạ, Nguyệt Biều, Kim Long, Đông Ba, …

Nhắc tới sông Hương, nhiều người cũng không khỏi băn khoăn về cái tên mang đầy hương sắc đó? Không phải là tên một địa danh mà nó chảy qua, không phải một màu sắc mà nó vẫn mang trên mình, cái tên sông Hương đặc biệt gây ấn tượng với người nghe. Vậy tại sao con sông chảy qua kinh thành Huế xưa kia lại có cái tên độc đáo như thế? Quay trở lại những năm 1435, thế kỉ XV, trong cuốn sách “Dư địa chí” của danh nhân văn hoá thế giới – Nguyễn Trãi, ông gọi con sông chảy qua đất cố đô là sông Linh.

Tới năm 1555, hơn một trăm năm sau, trong cuốn “Ô châu cân lục” của Dương Văn An lại gọi nó là Kim trà đại giang tức là con sông cái Kim Trà. Còn danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn lại gọi con sông Hương với cái tên sông Hương Trà (Hương Trà nguyên) trong cuốn “Phủ biên tạp lục) của mình. Ngoài ra, người ta còn gọi sông Hương bằng những cái tên khác như sông Yên Lục, sông Dinh, sông Lô Dung,… Có thể nói, ở mỗi thời kì, sông Hương lại có cho mình một cái tên mỹ miều khác biệt.

Thế nhưng, có người cho rằng, cái tên sông Hương đã khởi nguồn từ những năm 1469, dưới thời vua Lê Thánh Tông, ở phủ Thiệu Phong thuộc Thừa Tuyên, Thuận Hoá (nay là Thừa Thiên Huế) có một huyện mang tên Kim Trà. Đến năm 1558, khi Đoan quốc công Nguyễn Hoàng vào trấn thủ Thuận Hoá, đổi Kim Trà thành Hương Trà. Và có lẽ cũng từ ấy, dòng sông chảy qua huyện Hương Trà mang cái tên sông Hương cho tới tận ngày nay.

Nhưng những người dân bản địa của Huế lại cho rằng, vốn dĩ dòng sông Hương mang cái tên đặc biệt như thế là bởi vì dòng sông này mang một hương thơm kì lạ. Tương truyền khi sông Hương uốn khúc quanh co qua những dãy núi rừng sâu thăm thẳm, nó đã chảy qua nơi mọc của loài cây mang tên “thạch xương bồ”. Đây là một loài cây có vị thảo, có mùi thơm, mọc hai bên bờ của dòng nước. Và khi nước chảy qua, dòng nước đã mang cả hương thơm của loài cây này. Chính vì thế, người dân ở đây đã gọi dòng sông ấy là sông Hương với ngụ ý hương thơm của cỏ cây.

Có thể nói rằng, chỉ với cái tên thôi, sông Hương đã biết bao những giai thoại đầy những màu sắc cổ tích kì ảo. Sông Hương đến với Huế, với con người nơi đây không chỉ đem lại những câu chuyện huyền bí mà còn đem lại cho họ những lợi ích to lớn vô cùng.

Sông Hương là nguồn bồi đắp phù sa lớn và màu mỡ nhất cho mảnh đất cố đô. Nó là nơi khởi nguồn cho hệ thống nông nghiệp, cung cấp nguồn nước tưới tiêu dồi dào cho con người nơi đây trồng trọt. Những vườn cây xum xuê, trĩu quả bên bờ của sông Hương, những rặng cây xanh mướt là có thể thấy, sông Hương đã mang lại cho con người nơi đây nguồn phù sa màu mỡ đến nhường nào! Thế nhưng, sông Hương cũng đôi khi đem tới cho Huế những phút giây đầy giận dữ và cuồng nộ mà điển hình là trận lũ năm 1999. Dòng nước sông Hương đã cuốn đi cây cối, làng mạc, làm gián đoạn liên lạc của nhiều gia đình, làm phố xã trở thành những biển nước mênh mông.

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Top +16 Bài Văn Phân Tích Hình Tượng Con Sông Đà Ngắn Gọn Nhất

Thế nhưng, vốn dĩ sông Hương là người con gái hiền lành chứa đầy nữ tính. Bởi qua đi những phút giây hung dữ, sông Hương lại hiền hoà, hoà mình vào với con người xứ Huế. Sông Hương là một trong những điểm thu hút du lịch nhiều nhất của thành phố này.

Ai bước chân tới Huế cũng đều muốn một lần được trải nghiệm cảm giác nghe ca Huế trên bồng bềnh sóng nước của sông Hương, để tận hưởng những phút giây thư thả nhất của cuộc đời con người. Hay cảm giác đứng trên cầu Trường Tiền ngắm những gợn sóng lăn tăn trên mặt sông Hương thơ mộng. Tất cả những điều đó là những điểm thu hút cực kì lớn của sông Hương, mang lại nguồn thu nhập cũng như niềm tự hào của con người nơi đây.

Không chỉ vậy, sông Hương còn đem lại cho người dân xứ Huế niềm tự hào khi con sông quê hương của họ trở thành những biểu tượng của nghệ thuật, văn hoá mà mỗi khi nhắc tới mảnh đất cố đô, người ta đều bất chợt nhắc đến trong vô thức. Sông Hương là nguồn cảm hứng vô tận cho các nhạc sĩ, những thi nhân khi họ đặt chân tới đây. Chúng ta có thể kể tới bài hát “tiếng sông Hương” của nhạc sĩ Phạm Đình Chương, hay nhà thơ Tố Hữu cũng đã có một bài thơ ca ngợi con sông Hương xinh đẹp này:

“Trên dòng Hương Giang

Em buông mái chèo

Trời trong veo

Nước trong veo

Em buông mái chèo

Trên dòng Hương Giang”

Và dòng Hương giang cũng thấp thoáng xuất hiện trong tác phẩm để đời của nhà thơ Hàn Mặc Tử – Đây thôn Vĩ Dạ:

“Gió theo lối gió, mây đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?”

Sông Hương chính là biểu tượng của Huế, cùng với cầu Trường Tiền, những lăng tẩm, đền đài, đó là những giá trị văn hoá mà Huế đã, đang và sẽ lưu giữ tới muôn đời. Những người dân Huế hãy luôn bảo vệ con sông quê hương mình để nó sẽ mãi là con sông Hương thơm ngát trong lòng mọi người dân Việt Nam.

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 7

“Đò trôi rời bến một chiều

Sông Hương đau thắt tim yêu bao ngày

Gió xào xạc khóc trên cây

Cầu Tràng Tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương.”

Nhắc đến Huế là người ta lại nhớ đến ngay một thành phố mộng mơ, trữ tình, lãng mạn, là nơi chứa đựng những di tích lịch sử cổ xưa của truyền Nguyễn qua các lăng tẩm, đền đài, miếu thờ. Bên cạnh đó, vẻ đẹp nên thơ của Huế còn được biết đến nhờ vào sự duyên dáng của dòng sông Hương êm đẹp, mang khí chất hiền hòa, sâu lắng.

Sông Hương núi Ngự luôn là hai hình ảnh gắn kết tuyệt đẹp của thiên nhiên mà nhắc tới ai ai cũng từng nghe qua. Sông Hương mang nét đặc trưng riêng của con người Huế là niềm tự hào thiêng liêng trong suốt bao thế hệ. Được biết dòng sông đã từng có rất nhiều tên khác nhau, mỗi tên ứng với những hoàn cảnh giai đoạn lịch sử riêng biệt mang dấu ấn đặc sắc.

Trong sách Dư địa chí được Nguyễn Trãi viết vào năm 1435 đã từng nhắc đến nó với tên gọi sông Linh thân thương, hay trong Ô Châu cận lục viết Kim Trà đại giang, hay Lê Quý Đôn từng đặt cho nó là Hương Trà trong Phủ biên tạp lục vào năm 1776. Ngoài những tên gọi gắn liền trong sử sách nó còn có tên là Sông Dinh, sông Yên Lục, Lô Dung,…

Tên gọi sông Hương theo ghi chép là có nguồn gốc từ một câu chuyện xưa kể rằng được một bà tiên mách bảo nên chú Nguyễn Hoàng đã thắp hương và chèo thuyền trên sông, thuyền sẽ trôi mãi cho đến khi cây hương tắt đi sẽ gặp được một mảnh đất tươi tốt, hội tụ đầy thiên thời địa lợi nhân hòa để làm nơi xây phủ Chúa. Và kể từ đó nơi đây có tên là sông Hương và lưu truyền đến ngày nay.

Theo cách giải thích văn học, thì Hương Giang là ví một dòng sông có mùi hương, thơm tho, nguồn gốc của hương thơm này xuất phát từ một loại cỏ thạch sương bồ được mọc rải rác hai bên bờ. Như trong tác phẩm Hương Giang hành nhà thơ đã từng nói về loài cây này: “Hương Giang phát nguyên từ hai nguồn tả, hữu trạch nguyên ở miền thượng lưu tỉnh Thừa Thiên, quanh co gàng bãi ruộng vườn, chảy lần qua kinh thành,… Hai bên bờ tả hữu trạch có giống Thạch xương bồ là một vị thuốc trường sanh, có mùi thơm, mọc hai bên bờ khe, nước khe lần hóa ra thơm.”

Sông Hương trải dài từ núi Trường Sơn hùng vĩ, băng qua những lối vòng co, uốn khúc, gập ghềnh của núi rừng, thiên nhiên chằng chịt, chảy ô ả giữa lòng thành phố Huế, đến tận Tam Giang rồi lại đâm thẳng ra ngay trước cửa biển Thuận An xinh đẹp. Nhờ sự trải rộng băng qua bao địa hình hiểm trở, mang theo dư vị của cỏ cây hoa lá bên bờ, mà đến thành phố Huế sông Hương lại bát ngát sắc hương khiến rung động xao xuyến bao lòng người. Một hành trình vượt hơn 80km của sông Hương luôn là một đề tài hấp dẫn về nghiên cứu địa lý, thổ nhưỡng đối với các nhà khoa học, đặc biệt là đề tài ca ngợi của thi ca, họa sĩ.

Đi dọc bờ sông Hương sẽ là nơi thờ phụng, chùa chiền, miếu vũ thiêng liêng, nơi du khách có thể ghé thăm hành hương cúng lễ, dòng sông mang trong mình nét đẹp của thiên nhiên, vừa mang sự tâm linh, huyền bí. Sông Hương gói trọn ôm lấy thành phố Huế, nơi nuôi dưỡng, cưu mang, đem đến giá trị cả về vật chất lẫn tinh thần cho người dân nơi đây.

Bởi thế mà sông Hương luôn được mọi người ca tụng, trân trọng, gắn với nơi đây những truyền thuyết xa xưa về chùa Thiên Mụ, núi Ngọc Trản kì bí, nơi khai sinh ra chén ngọc của Nữ Thần hay ngày nay được biết đến với tên gọi là điện Hòn Chén. Đem đến giá trị tinh thần sâu sắc về đời sống tâm linh, kính trọng, biết ơn, mà nó còn đem đến giá trị về vật chất cho vùng đất này.

Nguồn tài nguyên thủy sản phong phú, đa dạng phục vụ cho du lịch, nguồn nước trong xanh cung cấp cho các cư dân dọc hai bên bờ. Được tạo hóa ban tặng một vị thế vô cùng thuận tiện, là nơi bắt qua của 6 cây cầu, cầu Trường Tiền, cầu Dã Viên, Phú Xuân, cầu Đập Đá, cầu Kim Long. Không những thế dọc hai bên bờ sông là những công trình kiến trúc độc đáo, những địa danh nổi tiếng, mang đến nét đặc trưng thu hút khách du lịch từ trong và ngoài nước.

Sông Hương trải qua bao năm tháng, dòng chảy của thời gian vẫn sừng sững đứng đó oai nghi, chứng kiến biết bao cuộc chiến đấu oanh liệt của nhân dân ta với kẻ thù. Với một bề dày lịch sử lâu đời, đến với sông Hương ta như ngắm nhìn về một thời đại xa xưa, hòa mình vào cảnh sắc non nước hữu tình thấm đượm tinh thần dân tộc, nuôi dưỡng tâm hồn con người. Ngồi trên thuyền đi dạo, thưởng ngoạn cảnh sắc trời ban, vừa nghe những giai điệu du dương, điệu hò xứ Huế thân thương khiến tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, thư thái.

Sông Hương như một người mẹ bao bọc chở che cho nhân dân từ xa xưa, cho những chiến sĩ cách mạng anh dung trên chiến trường. Đầu nguồn sông Hương là nơi nhập lưu hòa quyện giữa hai dòng Tả và Hữu Trạch, phía xa xa trên ngọn đồi Tứ Tượng là bức tượng đài thờ mẹ Quán Thế Âm bồ tát với ánh mắt từ bi dịu hiền của mẹ, xoa đi bao cay đắng, ngọt bùi của thế gian. Sáng sớm sương mờ ảo, tiếng chuông trên đồi Hà Khê vang vọng trong không gian, báo hiệu một ngày mới bắt đầu, người nông dân với công việc đồng áng quay trở về lại cuộc sống tất bật hằng ngày.

Vào những ngày rằm hoặc 30 âm lịch sông Hương là nơi diễn ra các buổi phóng sanh, đặc biệt vào ngày lễ phật đản mặt sông lung linh huyền ảo bởi những ánh đèn hoa đăng, hòa cùng tiếng ca vang kinh kệ, trong giây phút ấy sông Hương trông thật trang nghiêm, lộng lẫy. Dòng sông mang theo một chiều sâu về tâm linh, tín ngưỡng của dân tộc, đem đến một cảm giác bình an, sâu lắng trong tâm hồn.

Với cảnh sắc trời ban tặng, sông Hương là niềm tự hào sâu sắc, là biểu tượng của người dân xứ Huế. Nhắc đến sông Hương là gợi nhắc về một chiều dày những năm tháng lịch sử , là nhân chứng sống chứng kiến sự đổi thay từng ngày của thành phố. Những nét đẹp, giá trị mà nó mang lại sẽ mãi mãi trường tồn với thời gian, giữ gìn và bảo vệ một tuyệt tác của tạo hóa, của con người Việt Nam.

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 8

Với nét tĩnh lặng vốn có của mình, dòng sông Hương đã khiến cho rất nhiều du khách bồi hồi khi tới đây. Mỗi khi đứng trước dòng sông Hương Huế một nét vấn vương đầy cảm xúc sẽ chạy trong tâm trí mỗi người.

Sông Hương Huế không chỉ là niềm tự hào của người dân Cố Đô, khi tới nơi đây sông Hương còn mang tới cho du khách rất nhiều kỷ niệm. Sông Hương Huế trải dài từ vườn Vĩ Dạ với những thảm cỏ xanh mơn mởn, đi qua ngôi chùa Thiên Mụ với nét cổ kính uy nghiêm, rẽ qua sông Bạch Yến như một dải lụa mềm mại trước gió. Mang trong mình nét thơ mộng tô điểm thêm cho sự cổ kính cho vùng đất Huế lãng mạn.

Sông Hương Huế là niềm tự hào của người dân xứ Kinh Kỳ, nơi đây hưởng trọn thời tiết khí hậu ôn hòa, sở hữu nét đẹp tự nhiên ban tặng khiến cho rất nhiều du khách cảm thấy nức lòng khi ghé thăm. Sông Hương Huế nằm ngay trên trục đường Trần Hưng Đạo và Lê Lợi, ngay ở vị trí trung tâm thành phố Huế. Vì vậy du khách có thể di chuyển dễ dàng đến trải nghiệm du lịch và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của dòng sông Hương trong lòng thành phố Huế vào tất cả các thời điểm trong ngày.

Sông Hương bắt nguồn từ đâu? Bản đồ sông Hương Huế có bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn Đông. Dòng chính là Tả Trạch dài 67km, bắt nguồn từ dãy Trường Sơn Đông, ven khu vực Bạch Mã hướng Tây Bắc, qua thị trấn Nam Đông. Sau đó hợp với dòng Tà Trạch dài 60km theo hướng Bắc qua ngã ba Bằng Lãng. Tại nơi hai dòng này gặp nhau tạo nên sông Hương. Sông Hương Huế mang trong mình một vẻ đẹp thướt tha nhẹ nhàng như một cô thiếu nữ mới lớn. Nước sông Hương có màu xanh ngọc, nước trong. Ven sông là những công trình kiến trúc, thiên nhiên, cỏ cây hoa lá… một phần không nhỏ tạo nên vẻ đẹp thơ mộng cho dòng sông này.

Từ xa xưa, dòng sông Hương ở Huế chảy qua rất nhiều những cánh rừng nhiều thảo mộc có hương thơm của cỏ cây hoa lá thiên nhiên, nên khi vào thành phố Huế, dòng sông đem theo hương thơm tự nhiên và từ đó tên gọi sông Hương ra đời. Có rất nhiều du khách có băn khoăn sông Hương (Huế) còn có tên gọi khác là gì? Sông Hương Huế còn được biết tới với nhiều tên khác như: Sông Linh Giang, sông Lô Dung, sông Hương Trà, sông Yên Lục…

Bên cạnh vẻ đẹp của sông Hương giữa lòng thành phố Huế, tại đây còn có rất nhiều những hoạt động du lịch hấp dẫn mà du khách nên thử một lần. Trải nghiệm du thuyền dọc sông Hương vào buổi sáng sớm, nghe ca Huế trên thuyền rồng, trải nghiệm màn đêm rực rỡ, ngắm hoàng hôn bên cầu Tràng Tiền – biểu tượng độc nhất tại Huế…

Đi du thuyền sông Hương Huế và thưởng thức vẻ đẹp tự nhiên của dòng sông Hương là một trải nghiệm vô cùng hấp dẫn bạn không nên bỏ qua. Vẻ đẹp hai bên bờ sông Hương mà thiên nhiên mang lại cùng những khúc dân ca điệu hò xứ Huế vang lên, khiến cho bao tâm tư, nỗi niềm của nhiều du khách ùa về. Có rất nhiều thi ca đã tới đây, hòa mình vào vẻ đẹp của dòng sông Hương và sáng tác lên nhiều áng thơ văn ấn tượng nhớ mãi với thời gian.

Nhiều người nói, tới Huế mà chưa nghe ca Huế trên thuyền rồng và trải nghiệm vẻ đẹp của sông Hương Huế về đêm thì coi như chưa tới Huế. Những điệu hò xứ Huế, những câu hát nam ai đi vào tâm tư mỗi người đầy sâu lắng và trữ tình. Trải qua hàng trăm năm phát triển, ca Huế hay nhã nhạc cung đình Huế trên sông Hương vẫn được người dân xứ Huế bảo tồn và giữ gìn cho tới nay. Nổi tiếng khắp tứ phương, mỗi du khách đến với Huế đều mong được ngồi trên chiếc thuyền rồng, ngược dòng sông Hương, thả mình vào vẻ đẹp sâu lắng, trầm tĩnh cũng như điệu dân ca xứ Huế đi vào lòng người.

Màn đêm buông xuống, khi cầu Tràng Tiền bắt đầu lên đèn thì cùng lúc đó những chiếc thuyền rồng mang theo điệu hò xứ Huế cũng xuất phát. Trôi nhẹ nhàng, thướt tha trên sông Hương, những làn điệu ca Huế bắt đầu vang lên, tất cả những du khách trên thuyền ai cũng bồi hồi, thao thức và chăm chú lắng nghe thưởng thức những điệu nhạc thư thái và hòa mình cùng vẻ đẹp thơ mộng về đêm của thành phố Huế mộng mơ.

Thời điểm hoàng hôn xuống trên sông Hương Huế khoảng từ 17h đến 17h30. Đây là thời gian thể hiện rõ nhất vẻ đẹp dòng sông Hương trong lòng thành phố Huế. Du khách sẽ được trải nghiệm ngắm nhìn cảnh sắc nên thơ trữ tình của hai bên dòng sông trên cầu Tràng Tiền, nhâm nhi tách trà chiều và nghe kể về những câu chuyện bí ẩn về dòng sông Hương vô cùng hấp dẫn. Hoàng hôn trên sông Hương còn được coi là đặc sản nổi tiếng ở Huế mà bất cứ ai ghé thăm đều muốn trải nghiệm.

Khi màn đêm buông xuống, cầu Tràng Tiền khoác cho mình một chiếc áo mới. Những ánh đèn với nhiều màu sắc xanh, vàng, cam, đỏ… ngả bóng xuống mặt hồ lấp ánh khiến cho khung cảnh vô cùng lung linh và rực rỡ. Những chiếc thuyền rồng chở theo những điệu ca Huế ngân nga vẫn tiếp tục xuôi dòng. Một chút tương tư, một chút sâu lắng sẽ hiển hiện trong mỗi người. Nhưng khi lại gần chiếc cầu Tràng Tiền bạn sẽ bị đánh thức bởi những ánh đèn rực rỡ, lung linh cùng những những chiếc đèn hoa đăng đang thả mình trên mặt nước huyền ảo đầy thơ mộng.

Bạn có thể ghé thăm sông Hương Huế vào tất cả các mùa trong năm. Nhưng đẹp nhất vẫn và mùa thu hoặc mùa xuân. Thời thời gian này thời tiết vô cùng dễ chịu, nước sông chảy nhẹ nhàng, xanh biếc. Hơn hết, vào hai mùa này ở sông Hương cũng có rất nhiều ẩm thực ngon, lạ, độc đáo mà chỉ riêng cố đô mới có.

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 9

Huế trong trái tim mỗi người là điệu Nam ai, Nam bình đằm thắm, là tà áo dài tím phấp phới bay trên con đường mỗi buổi chiều. Huế trong trái tim tôi lại là dòng sông Hương ngọt ngào chảy lững lờ qua khắp thành phố, và đối với bản thân tôi, nhắc đến Huế phải là nhắc đến sông Hương, và sông Hương là linh hồn của vùng đất cố đô thuở nào.

Sông Hương chẳng chảy thẳng. Có lẽ nó ưa cái vẻ vốn đã mềm mại, uyển chuyển của xứ Huế mộng mơ, nên nó uống một đường con thật tuyệt mĩ để vươn qua những dãy nhà, những con phố để rồi đổ ra biển xanh kia. Từ trên cao nhìn xuống, sông Hương như một tấm lụa đào mềm mại vắt qua dải đất của thành phố Huế.

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Top +16 Bài Văn Phân Tích Đây Thôn Vĩ Dạ Của Hàn Mặc Tử Ngắn Gọn

Tôi có dịp thăm Huế mấy lần và đã từng được đứng trên cầu Tràng Tiền mà ngắm nhìn cái dòng nước xanh biếc chảy dưới chân mình. Nước sông xanh trong như phản chiếu lại cả một vùng trời. Sông Hương khi về thành phố trở nên hiền hòa như một người con gái đẹp giữa vùng đất cố đô xinh đẹp và duyên dáng. Đứng trên cây cầu trắng mà trông xuống dưới, sông Hương chẳng khác gì một bức tranh in dấu những vẻ đẹp toàn mĩ nhất mà thành phố Huế mang trong mình.

Hai bên sông trồng đầy những cây phượng vĩ. Vào hè, hàng cây đỏ rực lên như hàng ngàn mâm xôi gấc in dấu xuống mặt hồ, khiến dòng nước xanh trong kia như nhuộm một màu đỏ chót. Những cánh phượng rơi xuống cứ lững lờ trôi theo dòng nước khiến sông Hương mang một vẻ đẹp gì đó vừa thơ mộng lại vừa mặn mà, đằm thắm. Những lớp sóng ở lòng sông thi nhau rượt đuổi tới tận chân trời.

Trên sông, người dân chài đang cần mẫn giăng mắc từng lớp lưới, tiếng gõ vào mạn thuyền để đuổi cá như vang động cả một vùng trời. Thảng hoặc, người chài lưới ấy ngẫu hứng ca lên vài câu hò xứ Huế, khiến du khách cũng phải nán lại đôi chút mà thưởng thức cái điệu hò đặc biệt nơi vùng đất cố đô này. Sông Hương về đêm lại mang một vẻ đẹp thật khác. Những ánh đèn lung linh in trên mặt nước càng khiến cho dòng sông mang một vẻ đẹp gì đấy thơ mộng lạ thường. Sông Hương về đêm tấp nập những con thuyền chở khách du lịch mà nghe những câu hò xứ Huế.

Người ta nói rằng đến Huế mà không được nghe ca Huế trên sông Hương thì anh chưa từng được đặt chân vào xứ Huế. Thế mới nói rằng sông Hương là linh hồn của vùng đất này, nơi lưu giữ bao hương thơm của trăm ngàn loài hoa nơi xứ Huế, nơi chứng kiến từng đợt bom mà kẻ thù trút xuống khi chiến tranh đang hủy hoại đất nước nặng nề. Sông Hương trải qua bao thăng trầm cùng con người xứ Huế, bởi vậy nó được coi là biểu tượng sống của vùng đất cố đô đầy xinh đẹp này.

Sông Hương ghi dấu một ấn tượng đậm nét khó phai nhòa cho bất kì ai đã từng đặt chân đến đó. Say đắm trước cảnh đẹp sông Hương, con người ta lại càng thêm yêu xứ Huế, thêm yêu cảnh đẹp nơi quê hương đất nước mình.

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 10

Sông Hương bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ, lặng lẽ trôi về Huế trong dư vang của núi rừng, đi qua chốn yên giấc ngàn thu của các vua Nguyễn.

Sông Hương có hai ngọn nguồn. Nguồn Tả Trạch xuất phát từ dãy núi Trường Sơn chảy về hướng Tây Bắc qua 55 ngọn thác hùng vĩ, nguồn Hữu Trạch ngắn hơn sau khi vượt 14 ngọn thác hiểm trở và đến ngã ba Bằng Lãng (ngã ba Tuần) hợp dòng với Tả Trạch thành sông Hương thơ mộng. Sông Hương dài 30 km (nếu chỉ kể từ Bằng Lãng đến cửa Thuận An), độ dốc của dòng nước so với mặt biển không chênh lệch nhiều nên nước sông chảy chậm. Sắc nước sông Hương trở nên xanh hơn khi vượt qua chân núi Ngọc Trản – điện Hòn Chén, tạo nên một lòng vực sâu thẳm.

Dòng sông mềm như tấm lụa, sắc nước xanh thẳm, tiếp tục hành trình đi qua Cồn Hến và những làng quê yên ả, qua ngã ba Sình mảnh đất phủ Dòng sông trắng – Lá cây xanh, Sông Hương như “thanh kiếm bạc dựng giữa trời xanh”. Biết bao tao nhân mặt khách lênh đênh trên quãng sông này với một “phiến trăng sầu” “Hương Giang nhất phiến nguyệt, Kim cổ hứa đa sầu…”

Sông Hương đẹp từ nguồn, uốn lượn quanh co giữa núi rừng trùng điệp, đồi cây, mang theo những mùi vị hương thơm của thảo mộc rừng nhiệt đới. Dòng sông chầm chậm lướt qua các làng mạc xanh tươi, rợp bóng cây của Kim Long, Nguyệt Biều, Vĩ Dạ, Ðông Ba, Gia Hội, Chợ Dinh, Nam Phổ, Bao Vinh, quyện theo mùi thơm của các loài hoa xứ Huế.

Dòng sông xanh trong vắt lung linh như ngọc bích dưới ánh mặt trời, những con thuyền Huế xuôi ngược, dọc ngang với điệu hò man mác, trầm tư, sâu lắng giữa đêm khuya. Ði chơi bằng thuyền để được ngắm cảnh Hương giang thơ mộng, nghe những điệu hò, dân ca xứ Huế lúc trời đêm thanh vắng là thú vui muôn thuở của bao lớp du khách….

Sông Hương quả là món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho Huế. Và nếu bỗng dưng Sông Hương biến mất, thành phố vẫn còn, thì có còn ai buồn nhắc đến Huế nữa không!

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 11

Đất nước ta là một đất nước nhiệt đới nổi tiếng với danh lam thắng cảnh hữu tình. Vì thế hầu hết ở nhiều nơi trên đất nước nơi nào cũng có danh lam thắng cảnh và sông núi hết sức hùng vĩ. Những nơi nổi tiếng như sông Mã núi Mường Hung ở Sơn La, sông Lam núi Hồng ở Nghệ An, sông Kỳ Cùng núi Mẫu Sơn ở Lạng Sơn hay sông Trà Khúc núi Thiên Ấn ở Quảng Nam,… Thế nhưng giữa vô vàn những danh lam thắng cảnh đó thì có thể nói sông Hương chính là một trong những con sông nổi tiếng và đẹp nhất.

Nghe cái tên sông Hương ngắn gọn như thế nhưng mang trong nó là cả một câu chuyện dài và mang những dư vị của lịch sử. Sông Hương còn được biết đến qua khá nhiều cái tên trong những tập sách, trong thơ văn. Như trong sách Dư địa chí (1435) của Nguyễn Trãi sông Hương có tên là sông Linh, sách Ô Châu cận lục (1555) tên là Kim Trà đại giang, sách Phủ biên tạp lục của Lê Quý Đôn ( 1776) tên là Hương Trà. Ngoài ra còn có những cái tên như sông Dinh, sông Yên Lục, Lô Dung,… Cái tên sông Hương không chỉ như vậy mà còn có khá nhiều cách lí giải được nhân gian tương truyền.

Theo như dã sử ghi lại rằng, vua Quang Trung khi đi qua đây và có hỏi tên con sông là gì. Người thấy những cái tên trước đó của con sông không có sự hữu hạn và không gợi sự trường tồn cho dòng sông nên nhà vua quyết định từ nay gọi tên Hương Giang. Cũng có tương truyền rằng bởi vì hai bên bờ sông có một loại cỏ thạch hương bồ tỏa ra hương thơm nên dòng sông có tên gọi là sông Hương.

Có nhiều giả thuyết khác nhau về sông Hương và có thể cái tên sông Hương bắt nguồn từ địa danh Hương Trà. Dòng sông nào cũng có một cái tên của vùng đất. Ngày xưa địa điểm của Phú Xuân-Huế thuột đất Hương Trà, là một lưu vùng có dòng sông chảy qua. Vì vậy người ta đã đặt tên cho dòng sông bằng cái tên huyện Hương Trà. Từ cái tên ban đầu là sông Hương Trà nhưng theo thời gian được biến đổi và gọi tắt là sông Hương.

Trong tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường tên con sông lại được lí giải như một huyền thoại. Kể rằng bởi vì sự yêu quý con sông vô kể của người dân nên họ đã nấu nước muôn loài hoa đổ xuống sông để con sông tạo nên hương thơm ngát. Điều đó thể hiện sự gửi gắm mộng ước của nhân dân khi muốn đem tiếng thơm và cảnh đẹp để xây dựng lê văn hóa lịch sử lâu đời đẹp đẽ của ta.

Sông Hương có vị trí thuộc miền Trung Việt Nam. Hai dòng chính của dòng sông đều bắt nguồn từ dãy núi Trường Sơn huyền thoại. Cho đến khi về đến đồng bằng thì nó không như những dòng sông trước mà nằm gọn gàng chỉ trong một thành phố Thừa Thiên-Huế. Sông Hương có thủy trình 80km là điều hấp dẫn với nhiều nhà địa lý và cả những nghệ sĩ yêu thích cái đẹp.

Sông Hương gồm có thượng nguồn Tả Trạch và Hữu Trạch. Hành trình chảy qua bắt đầu từ thượng nguồn này hết sức phong phú bởi vì nó chảy quanh các chân núi, qua các làng mạc, qua nhiều thác ghềnh và những cánh rừng rậm. Với hành trình phong phú như thế nên khi ngồi trên thuyền và xuôi theo sông Hương thì chúng ta cũng được thưởng ngoạn nhiều cảnh đẹp. Thủy trình của sông Hương sẽ cho bạn đi qua kinh thành Huế, đến thăm lăng Minh Mạnh, chùa Thiên Mụ, vượt qua cả cầu Dã Viên, Phú Xuân,… hay là xuôi cả về Thuận An để bạn có thể tận hưởng vẻ đẹp của biển cả đất trời.

Tuy nhiên điều mà dòng sông nổi tiếng này sở hữu và ý nghĩa hơn tất cả chính là giá trị văn hóa nghệ thuật của nó. Sông Hương là địa điểm quen thuộc được nhắc đến trong những bài văn, bài thơ nổi tiếng như Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Tiếng hát sông Hương của tác giả Tố Hữu,… Hình ảnh của sông Hương được nhắc đến trong tác phẩm này là hình ảnh êm đềm của dòng sông, sự ngọt ngào mà dòng chảy đem lại như những vần thơ văn được viết ra vậy.

Sông Hương dễ dàng đem đến cho những người nghệ sĩ cảm hứng sáng tác từ hình dáng mềm mại, vẻ thanh bình của nó và màu sắc lung linh. Không chỉ có thơ văn mà sông Hương cũng xuất hiện nhiều trong những lời ca êm ái như bài Ai ra xứ Huế, Diễm xưa,… Dòng sông này còn chính là không gian diễn xướng của những loại hình âm nhạc cổ truyền. Từ câu hát dân gian, điệu hò hay âm nhạc bác học trong những khúc Nhã nhạc cung đình Huế.

Ai ra xứ Huế thì ra

Ai về là về núi Ngự

Ai về là về sông Hương

Nước sông Hương còn vương chưa cạn

Chim núi Ngự tìm bạn bay về

Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ xin trở về…

Không chỉ mang trong mình nguồn cảm hứng vô tận của nghệ thuật mà sông Hương còn chính là một chứng nhân lịch sử trung thành. Giống như nguồn gốc lịch sử ngàn năm của đất nước ta, sông Hương cũng đã tồn tại trường tồn như thế. Nó xuất hiện nhiều trong ghi chép của người xưa.

Nguyễn Trãi có viết ra quyển sách địa dư và sông Hương lúc này mang tên là Linh Giang. Dòng sông viên châu có công lớn góp phần bảo vệ biên giới phía nam của đất nước. Hay như Hoàng Phủ Ngọc Tường từng nói rằng: Hiển nhiên là sông Hương đã sống những thế kỉ quang vinh với nhiệm vụ lịch sử của nó, từ thuở nó còn là một dòng sông biên thuỳ xa xôi của đất nước các vua Hùng. Đến thế kỉ XVII dòng sông Hương lại phản chiếu trên mình Kinh thành Phú Xuân của Nguyễn Huệ.

Cứ như thế dòng sông Hương đã tồn tại và sống mãi với lịch sử hào hùng của dân tộc ta. Đến cả thời đại kháng chiến với những chuyến công rung chuyển của Cách mạng tháng Tám. Dòng sông này đã lưu giữ biết bao hương vị và nét đẹp của dân tộc ta. Nó đã trở thành biểu tượng trường tồn cho mảnh đất này và những người dân nơi đây. Sông Hương, hồn thơ của những con người xứ Huế.

Thuyết minh về sông Hương- Mẫu 12

Có lẽ mỗi người đều có một quê hương riêng, nơi in dấu trong ta bao kỉ niệm đẹp đẽ, êm đềm của tuổi thơ, và hẳn là ai cũng cần có cho mình một lưu giữ đẹp về một danh lam thắng cảnh của quê hương, để tự hào để giới thiệu với bạn bè đó đây. Hôm nay mình sẽ giới thiệu cho các bạn một danh lam thắng cảnh ở quê hương mình, đó là sông Hương.

Có lẽ, từ lâu sông Hương đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận của thi ca nghệ thuật, nó dường như không bao giờ lặp lại mình trong cảm hứng của các nghệ sĩ. Từ màu sắc bình thương hiền dịu hàng ngày, nó bỗng đột khỏi thành “dòng nước trắng-Lá cây xanh”. Rồi từ cái vẻ tha thướt mơ màng, nó bỗng nhiên trở nên khí phách như kiếm dựng trời xnah trong câu thơ của Cao Bá Quát, để rồi cuối cùng nó đột khỏi trở thành sức mạnh phục sinh của tâm hồn trong tác giả “Từ ấy”.

Nhưng dù muôn dáng, nghìn màu đến đâu đi chăng nữa thì sông Hương, bao giờ cũng thế. Nó luôn là người tình, người con gái đẹp mơ màng của đất nước đã đổ bóng xuống trang thơ, trang văn của biết bao cây bút tài hoa. Có khi nó rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn, cuộn xoáy những ghềnh thác, nhưng bao giờ cũng vậy, dường như đã trở thành một nét bản sắc của sông Hương hay của con người xứ Huế quê tôi.

Sông Hương lại trở nên dịu dàng giữa những dặm dài chói lọi của hoa đỗ quyên rừng, không những thế nó còn được ví như người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. Sông Hương như người gái đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại. rồi nó như người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya, sông Hương quả thực là Kiều, rất Kiều.

Đó là những nhận xét hữu tình chó sông Hương, nhưng tôi cũng muốn nói thêm với bạn về đường cong của nó. Sông Hương mềm, cong như tấm lụa, và đỉnh điểm không chri mềm mại với những đường cong bên ngoài nó còn đẹp một vẻ kín đáo, ý nhị của tâm hồn bên trong nên nó được ví như “tiếng vâng không nói ra của tình yêu”. Cảnh bên sông Hương là những cây cừa, cây đa hàng trăm năm tuổi, những lăng tẩm đền đài uy nghi, cổ kính nằm dưới những bóng cây thâm u trong thật là kiêu hãnh. Nước sông Hương thay đổi theo ngày, sáng xanh, trưa vàng, chiều tím.

Sông Hương cao quý và thiêng liêng hơn bỏi nso đã cho tôi, cho những người dân xứ Huế cơ hội được sống chậm để cảm nhận, đẻ lắng nghe chứ không ồn ào, nhộn nhịp xô bồ như nhịp sống hiện đại. nhờ điệu chạy slow tình cảm ấy đó thôi. Và cũng chính tại mặt nước sông Hương là nơi đã sinh thành ra toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế. Vậy đó, sông Hương là chiếc nôi của văn hóa, của nghệ thuật dân tộc. Thật bởi vậy, từ bao lâu nay nó chưa bao giờ thôi hấp dẫn những người tình xứ sở và muôn nơi.

Sông Hương là dòng sông của thời gian ngân vang, của sử thi viết giữa màu cỏ lá xanh biếc, ở đây vẫn cho ta thấy một linh hồn mô tê xưa cũ. Đó là một nét bản sắc mà không một nơi nào trên dải đất hình chữ S tôi còn tháy khá rõ. Sông Hương là một báu vật, là một gì đó thật yêu mến và nhớ thương trong lòng tôi, trong lòng người dân quê hương. Bỗng dưng tôi nhớ tới câu thơ của Nguyễn Trọng Tạo:

“Sao thấy thèm một điệu gì xưa lắm

Thèm đọc một đoạn văn Hoàng Phủ Ngọc Tường

Có ai đó rót chiều vào chén ngọc

Huế dịu dàng xây bằng khói và sương”.

Chao ôi, con sông quê hương bao năm vẫn lặng tờ náu mình dưới trầm tích thời gian, mà nay bỗng sống dậy một tâm tình, một nét đẹp xôn xao. Sông Hương quý, sông Hương thơ nhưng hơn tất cả đó còn là một sông hương mang vẻ đẹp như triết lí, như cổ thi, vẻ đẹp của trầm tích văn hóa.

Đã có lần tự hỏi, ai đã đặt tên cho dòng sông, và xin giới thiệu với các bạn một huyền thoại kể rằng: người dân quanh vùng này vì yêu quý con sông xinh đẹp nên đã nấu nước của trăm loài hoa đổ xuống, để dòng sông được thơm tho mãi mãi. Đó phải chăng là cách lí giải hợp tình nhất chăng, cho sông Hương, cho tâm hồn con người xứ sở.

Lời kết

Bài viết bao gồm dàn ý và top những bài văn thuyết minh về sông Hương chọn lọc hay nhất, giúp các em nắm vững kiến thức cũng như mở rộng được sự hiểu biết về giá trị của dòng sông Hương và từ đó giúp các em hoàn thành tốt bài văn thuyết minh của mình!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *