Các bài văn mẫu chọn lọc về đề tài viết bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi là tài liệu tham khảo hay dành cho các em học sinh học tập. Đồng thời, giúp các em có thêm những tài liệu hữu ích để ôn tập và tham khảo cách xây dựng bài viết cũng như ý tưởng cho các bài tập làm văn . Mời quý thầy cô và các em cùng tham khảo dàn ý bài văn cùng các bài văn mẫu tả em bé chừng 4, 5 tuổi do chúng tôi sưu tầm dưới đây!
Dàn ý bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi
Mở bài: Giới thiệu về em bé mà em định tả
- Em bé đó tên là gì? Mấy tuổi? Trai hay gái?
- Quan hệ với em như thế nào?
Thân bài: Tả em bé
+ Tả hình dáng của em bé:
- Tầm vóc, thân hình: (cao, thấp? mập mạp hay thanh mảnh…?)
- Màu da: trắng trẻo hay ngăm ngăm?
- Mái tóc: dài, ngắn?
- Gương mặt: tròn hay trái xoan? Có nét gì đáng chú ý?
+ Tả tính nết của em bé:
- Có ngoan ngoãn, biết nghe lời hay không?
- Hiền hoà hay nghịch ngợm, hiếu động?
- Có thông minh, khéo léo hay không?
- Có tài gì? (Hát, múa, kể chuyện, làm trò, bắt chước người khác… )
Kết bài: Cảm nghĩ của em về em bé
- Yêu mến bé…
- Thích chơi với bé…
Top 11 bài văn mẫu tả em bé chừng 4 – 5 tuổi chọn lọc hay nhất!
Dưới đây là top 11 bài văn mẫu tả em bé chừng 4 – 5 tuổi chọn lọc hay nhất dành cho các em học sinh tham khảo!
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 1
Kiều Như – cô em gái bé bỏng của em vừa tròn 5 tuổi. Ngoài cái tên khai sinh ấy ra, em còn đặt cho bé biệt danh là Kim Min Chu. Nghe rõ hay vì giống tên của một nữ diễn viên điện ảnh Hàn Quốc nổi tiếng, nhưng thực ra là do bé có cái môi trên cong hớt lên và hơi dẩu ra, tươi như cánh hồng mới hé. Mọi người gọi mãi thành quen, còn cô bé lại tỏ ra rất khoái với cái tên ngá ngộ ấy.
Min Chu xinh lắm! Trông bé giống như một cô búp bê hồng hào, mũm mĩm. Mái tóc tơ nâu óng loăn xoăn dài chấm vai, ôm lấy gương mặt trắng trẻo, bầu bĩnh. Đôi mắt to và đen, lúc nào cũng mở to, ngơ ngác như mắt thỏ non. Mỗi khi bé cười, hai lúm đồng tiền xoáy sâu trên má, trông dễ thương lạ!
Là con gái nên Min Chu cũng hay nhõng nhẽo nhưng bé không vòi vĩnh những điều vô lí. Khi người lớn giải thích là không được, bé thôi ngay. Ba năm học mẫu giáo, Min Chu thường xuyên đạt được danh hiệu Bé khỏe, bé ngoan. Ảnh bé chụp được phóng lớn treo trong phòng khách. Nếu có ai hỏi đùa: “Chà! Cô bé nào mà xinh thế nhỉ?” là bé toét miệng cười khoe hàm răng sữa trắng muốt rồi trả lời một cách rất hồn nhiên: “Ảnh của cháu đấy! Min Chu đấy ạ!”.
Mới lên 5 nhưng bé đã thuộc lòng bảng chữ cái và biết ghép vần, biết đọc những câu đơn giản. Đặc biệt là bé có trí nhớ rất tốt. Nhiều lần em học thuộc lòng một đoạn thơ hay một bài thơ ngắn, Min Chu nghe và bắt chước đọc theo. Em thuộc thì Min Chu cũng thuộc. Tài ghê cơ! Bằng cái giọng còn non nớt, ngọng nghịu, bé đọc bài Lượm của nhà thơ Tố Hữu: Chú bé loắt choắt, Cái xắc xinh xinh, Cái chân thoăn thoắt, Cái đầu nghênh nghênh, Ca lô đội lệch, Mồm huýt sáo vang, Như con chim chích, Nhảy trên đường vàng… Rồi bé cười, tiếng cười khanh khách giòn tan vang khắp căn nhà nhỏ.
Ba mẹ em mua rất nhiều đồ chơi cho Min Chu nhưng bé thích nhất là bộ xếp hình và bộ đồ nhà bếp. Làm gì thì làm nhưng nhất thiết phải có búp bê bên cạnh. Min Chu gọi búp bê là Bo, xưng là chị. Bé có thể nói chuyện với búp bê không biết chán, cứ ân cần, rủ rỉ như chị thương em. Chủ nhật được ở nhà, Min Chu xếp hình các bạn cùng lớp hay chơi chung với bé. Bạn Lan mặc váy xanh, tóc tết thành hai bím có thắt nơ này. Bạn Tú mặc quần soóc, chân đi giày này… Vừa xếp, bé vừa hỏi búp bê đặt ngồi trên chiếc ghế nhỏ gần đấy: “Đẹp không Bo? Chị xếp có đẹp không nào?”. Chơi xong, bé nhặt nhạnh rồi cất đồ chơi vào chỗ cũ và không quên dặn: “Anh Hùng không được nghịch của em đâu đấy!”.
Cả nhà em ai cũng yêu Min Chu. Những dịp đi chơi ở các điểm giải trí như Đầm Sen, Suối Tiên, công viên nước… Min Chu thích lắm. Cô bé cứ giao hẹn rằng: “Con được nhiều phiếu bé ngoan, ba mẹ lại cho con đi chơi nữa nhé! Cho cả anh Hùng đi theo nữa nhé! Mà anh Hùng cũng phải được phiếu bé ngoan cơ!” Nghe cái giọng ríu rít như chim của cô em gái nhỏ, em thấy rất vui.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 2
Hôm nay là một ngày đẹp trời đã vậy còn đúng vào chủ nhật nữa, tôi quyết định không ngủ nướng nữa mà sẽ dây chạy thể dục buổi sáng. Xỏ giày và lên đồ sẵn sàng, tôi nhNhưh chóng di chuyển đến công viên ở gần nhà. Đúng là ngày nghỉ nên ở đây cũng đông hơn mọi ngày. Bỗng đằng sau có cái gì đó va vào chân tôi, ngoảnh lại thì hoá ra đó là một bé gái khoảng 5 tuổi đang ngồi phịch xuống đất và đưa tay dụi dụi mắt.
-”A, con đi sao không để ý vậy, Bảo Như xin lỗi chị đi”.
Bảo Như có lẽ là tên của bé. Tôi xua tay và nói không sao với cô.
-”Xin lỗi chị ạ!”
Tiếng nói trong trẻo cất lên, tôi cúi xuống nhìn bé và thực sự bị thu hút. Bảo Như dễ thương vô cùng.
Cô bé có mái tóc màu nâu tây tự nhiên, các lọn xoăn xoăn nhẹ nhàng xoã đến chấm vai, ôm trọn lấy đôi má bầu bĩnh của bé. Làn da trắng hồng cộng thêm đôi má lúm khiến cho Như càng trở nên xinh xắn. Đặc biệt phải kể đến đôi mắt nâu to tròn, mở ra ngơ ngác, ánh lên nụ cười cùng đôi môi đỏ hồng chúm chím. Tôi chào Bảo Như và ngồi nghỉ, bé chơi cùng bạn và gia đình tại bãi cỏ ngay gần đó.
Hôm nay bé mặc chiếc váy đỏ xoè cùng với đôi giày màu trắng, bên trên tóc còn cài nơ sọc caro xinh xắn. Nhìn bé như một cô công chúa nhỏ, một cô búp bê biết đi vậy. Con bé nổi bật nhất trong mấy đứa trẻ đứng cùng vì vẻ xinh xắn nhưng lại là cô bé lùn nhất, vừa chơi vừa toét miệng cười, giơ tay vẫy vẫy; chạy đến 2 má ửng hồng hết cả lên, ngồi phịch xuống lại cười vNhưg hở ra hàm răng sữa trắng muốt. Chắc hôm nay Bảo Như được đi chơi nên vui quá đây mà. Nhìn bé mà tôi cũng chỉ muốn mình nhỏ lại hoà vào tiếng cười giòn tNhư trong trẻo ấy. Như đưa đôi tay nhỏ con chỉ trỏ rồi xoay người, mái tóc hoe hoe lại rối tung lên, nhìn đến buồn cười.
Được một lúc lâu sau, Bảo Như cũng cùng mọi người ra về, tôi cũng chạy về hướng ngược lại. Ngoảnh lại nhìn đúng lúc Bảo Như cũng đứng nhìn tôi, tôi nhoẻn miệng, con bé cũng tít mắt lại rồi giơ tay ra vẫy tạm biệt. Không hiểu sao tôi lại có cảm giác nó hiểu chuyện hơn những đứa trẻ khác cùng lứa tuổi, có lẽ do cách ngoan ngoãn nghe lời của Như.
Dù mới gặp lần đầu nhưng tôi cũng cảm thấy mình rất yêu quý bé Như. Thực sự là một cô bé dễ thương.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 3
Trong gia đình, người mà em yêu quý nhất chính là Hà – em gái của em.
Ở nhà, mọi người gọi Hà bằng một cái tên rất vui là Nhím. Gia đình em đã tổ chức sinh nhật bốn tuổi của Nhím. Nhím rất xinh trong bộ quần áo mà ba đã mua mừng sinh nhật bé. Dù hơi mập nhưng Nhím cao và khỏe mạnh. Bé có gương mặt tròn, bầu bĩnh, trông ngộ nghĩnh và dễ thương. Làn da trắng trẻo cùng với đôi má hồng hồng làm cho Nhím càng đáng yêu hơn. Đôi mắt bé long lanh, đen láy như chứa đựng những giọt nước. Đôi mắt ấy càng đẹp hơn nhờ hàng mi cong vút.
Nhím đang tập nói nên bé rất thích nói. Những tiếng đầu tiên mà bé nói được “ba, má, ông, bà”. Mỗi khi nói một từ nào đó, Nhím thường nói liên tục từ đó như “ba. ba, ba” hay “má, má, má” làm cả nhà ai ai cũng thấy vui và buồn cười. Tuy Nhím mới nói những từ đơn giản nhưng mỗi lần Nhím nói được từ nào thì cả nhà đều vỗ tay hoan hô. Còn em thì thấy rất hạnh phúc mỗi khi nghe Nhím gọi: “Thông ! Thông!”. Ở nhà, ai cũng thích dạy Nhím múa hát. Mặc dù bé chỉ có thể “a…. a…. i… i…” và múa thì khua khoắng hai tay trông rất buồn cười.
Nhím cũng đang chập chững những bước đi đầu tiên. Thoạt đầu, bé phải bám vào tường hoặc ai đó để tập đi. Dần dần, bé bước từng bước một, chậm rãi nhưng không còn phải bám vào đâu cả. Mẹ em thường đặt Nhím ở cách chỗ mọi người ngồi khoảng chục mét, Nhím đi từ từ đến chỗ mẹ, rồi lại đến chỗ ba, đến chỗ em. Nhím cố gắng đi từng bước một.
Người bé nghiêng bên này, nghiêng bên kia. Khi đến gần bên em, Nhím ào thật nhanh vào lòng em như sợ em chạy mất. Cứ thế, bé tập đi trong tình thương yêu của gia đình. Nhím ăn rất nhiều. Một bữa em có thể ăn một bát. Em rất thích ngắm Nhím ngủ, bởi lúc đó trông bé rất đáng yêu. Có những lúc ngủ mơ, đôi môi bé nhỏ của Nhím lại nở một nụ cười chúm chím. Có lẽ trong giấc mơ của bé luôn đầy niềm vui.
En rất yêu quý Nhím bởi bé rất xinh và dễ thương. Mỗi khi tan học, em chỉ muốn về nhà ngay để được nghe những tiếng “Thông! Thông!” đáng yêu của bé.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 4
“Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Bà em nói đúng, bé Hạ Như – cháu gọi em bằng cô ruột – vừa chín tháng tuổi đã lẫm chẫm tập đi và bi bô tập nói. Hằng ngày, bé mang lại cho cả nhà em những niềm vui ngộ nghĩnh.
Hạ Như trông mới thật là xinh xẻo. Bé có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm, dễ thương. Khuôn mặt bé tròn trịa, nước da hồng hào, bụ sữa. Tay chân tròn hằn rõ từng ngấn. Tóc tơ đen nhánh phủ kín trên đầu. Đôi mắt đen láy mở to như đôi hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phính. Mỗi khi bé cười, để lộ rõ đôi lúm đồng tiền và hàm răng mới nhú răng ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lắm.
Nửa tháng này, Hạ Như lộn xộn tập đi. Đôi chân bé chập chững từng bước ngắn, dáng người lắc lư, đầu chúi về trước của bé mới ngộ nghĩnh làm sao. Tuy bị té xuống hoài nhưng không lần nào bé khóc. Bây giờ, trước mặt mọi người, có ai bảo: “Bé làm ông cụ đi” là bé đứng lên, lưng cúi lom khom tay giả vờ chống gậy, bước nghiêng bước ngửa làm cả nhà cười rộ. Miệng luôn cười tươi.
Hạ Như cũng đang bi bô tập nói. Bé mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba, má, măm. Còn các tiếng khác giọng bé nói ngọng nghịu đến buồn cười. Mỗi lần thấy ai trong nhà sửa soạn đi đâu là bé lên tiếng: “Ti, ti” đòi đi theo. Có điều gì không vừa ý là bé lăn ra nằm vạ. Anh chị của em thường tập con mình chào hỏi ông, bà, cô chú và bất cứ người lớn nào đến nhà chơi. Lần nào, bé cũng ngoan ngoãn khoanh tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”. Những lúc đó, được khen bé thích thú lắm.
Nhưng thích thú nhất đối với Hạ Như là được ẵm đi chơi. Khi ấy, đôi mắt bé sáng long lanh, bé nhảy lên sung sướng. Hạ Như là niềm vui của cả nhà em. Từ khi có bé, cả nhà em vui nhộn hẳn lên. Trong nhà em, ai cũng cưng chiều bé cũng mong bé ăn no, ngủ ngon, chóng lớn.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 5
Lisa là em gái nhỏ dễ thương nhất mà em từng biết.
Trông bé không khác gì một thiên thần nhỏ. Lisa có thân hình mập mạp, tròn trịa. Da Lisa trắng hồng, mịn màng lắm. Nhìn bé, ai cũng muốn ôm lấy mà thơm, mà nựng lên đôi má phúng phính lúc nào cũng thơm thơm mùi sữa. Cặp mắt Lisa to, tròn, sáng như hòn bi ve. Mái tóc hơi nâu nâu, xoăn tít, giống bố như tạc. Cái mũi bé hơi cao còn đôi môi thì lúc nào cũng đỏ mọng như được tô son.
Bé thích nhất là chơi trò đóng giả làm cô Tiên. Những lúc đó, Lisa được mặc váy trắng tinh, đi giày búp bê màu hồng phấn và được chị Cún tết tóc hai bên, buộc nơ màu hồng trông rất xinh. Lisa rất hay xấu hổ. Mỗi khi được khen, bé thường chạy ra ôm chầm lấy mẹ, dụi đầu vào lòng mẹ, không chịu buông. Mặt bé lúc đó đỏ bừng trông rất đáng yêu.
Lisa rất thích vẽ và vẽ cũng rất đẹp. Mẹ mua cho bé hẳn một quyển vở và một hộp chì màu mới cứng. Lisa thích lắm. Mỗi tối, Lisa thường ngồi vào bàn “học bài” rất chăm chỉ. Lisa vẽ được rất nhiều tranh: có bức cả nhà đang đi chơi công viên, có bức lại vẽ chị Cún đang múa hát. Lắm lúc cả chú mèo mun đang ngủ cũng trở thành nhân vật cho hoạ sĩ nhí thể hiện. Lisa ước mơ sau này trở thành một hoạ sĩ tài ba, vẽ thật nhiều tranh, tranh nào cũng thật đẹp để tặng ông bà, bố mẹ và cả chị Cún nữa. Tôi rất yêu quý Lisa!
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 6
“Con cò bé bé, nó đậu cành tre…”. Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Xíu – em gái em.
Năm nay bé vừa tròn bốn tuổi, cái tuổi mà người ta thường gọi là “tuổi tập đi, tập nói”. Bé Xíu có dáng người tròn tròn, bụ bẫm như con lật đật, trông rất dễ thương. Mái tóc bé xoăn xoăn như một cô búp bê, dài đến ngang vai được tết thành hai bím nhỏ rất đáng yêu. Bé có gương mặt bầu bĩnh với làn da trắng hồng, mịn màng như lúc nào cũng được thoa một lớp phấn mỏng. Nhìn bé, ai cũng muốn cắn, véo cái đôi má phúng pha phúng phính ấy của bé cho ‘bỏ ghét’ mới thôi. Cái mũi bé cao cao, hơi hênh hếch một chút trông thật là hóm hỉnh, ngộ nghĩnh.
Đôi môi chúm chím, đỏ hồng như được thoa son. Đặc biệt, bé có đôi mắt trong veo, to tròn và đen láy như hai hột nhãn, lại long lanh và sáng như hai viên ngọc nước, lộ rõ vẻ thông minh hiếm có. Hai hàng lông mi dài uốn cong một cách tự nhiên làm cho đôi mắt vốn đã đẹp ấy lại càng thêm phần thướt tha, duyên dáng hơn. Mỗi khi bé cười, để lộ hai hàm răng sữa trắng muốt như tuyết và đều tăm tắp như những hạt ngô vì ngay từ nhỏ, bé đã có thói quen vệ sinh răng miệng sạch sẽ mà !
Nhưng nhìn bé tập đi mới thật là thích. Bàn tay bé nhỏ xíu với các ngón tay búp nụ nắm chặt lấy tay em, bước chập chững vài bước đã vội buông ra khiến bé chập choạng, lảo đảo như người say rượu rồi té phịch xuống đất. Thấy thế, mọi người bật cười. Bé cũng như biết ngượng chợt cúi mặt xuống rồi tiếp tục đứng lên và đi tueeps như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bé Xíu rất hay hát và cũng rất thích hát, nên em thường dạy bé hát hoặc bật băng đĩa nhạc lên để bé tập hát. Bé chỉ cần nghe hát ba, bốn lần là nhớ được ngay. Ngoài hát ra, bé còn rất thích chơi các loại đồ chơi xếp hình. Lúc chơi, bé rất chăm chú, say sưa. Loáng một cái, bé đã xếp được rất nhiều hình thù lạ và độc đáo như : ngôi nhà, ô tô bay, cối xay gió,… khiến cả nhà ai cũng phải ngạc nhiên. Nhìn cái miệng duyên dáng hát ca, đôi tay sáng tạo khéo léo “làm việc không ngừng nghỉ”, em thấy yêu bé vô cùng.
Gia đình nào có trẻ em là gia đình đó có niềm vui, có hạnh phúc. Gia đình em cũng vậy. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hản đi, không còn những tiếng cười thoải mái nữa. Sau này, em sẽ dạy bé học và chỉ bảo cho bé những điều hay lẽ phải em được học ở trường.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 7
Bé Hoa là em gái của tôi, vừa tròn bốn tuổi.
Bé Hoa có thân hình bụ bẫm, khuôn mặt bầu bĩnh trông rất dễ thương. Bé đang tuổi tập nói, tập đi nên bé hoạt động suốt ngày, nhất là hai bàn tay, thấy vật gì cũng cầm nhưng chỉ một lát là vứt ngay. Bé đi chưa vững, bước đi nghiêng ngả trông thật đáng yêu.
Mẹ em đứng cách bé khoảng hai mét vỗ tay gọi bé đến. Đôi chân non nớt của bé tập đi từng bước. Đến gần mẹ, bé cười toe toét sà vào lòng mẹ như sợ ngã. Đôi tay của bé mũm mĩm nổi những đường ngấn. Mẹ đỡ vội, bồng lên hôn hít, nựng nịu, bé cười nắc nẻ, sung sướng. Bé đang tập nói, nên rất thích nói nhưng nói chưa được nhiều. Bé bập bẹ những tiếng nhỏ “ba…ba…”, “mẹ… mẹ” nghe thật vui tai.
Bé Hoa rất thích chơi búp bê, nhưng chơi một lúc rồi bé cũng chán, bé thích tắm, vì ngồi vào thau nước là em lấy tay đập làm nước bắn tung tóe, rồi mắt nhắm, miệng cười để lộ hai chiếc răng mới nhú ra trông thật dễ thương.
Tôi rất yêu em gái của mình!
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 8
Tú là em trai của em, năm nay vừa tròn bốn tuổi.
Mới hôm nào bé chỉ đứng tênh tênh được mấy giây rồi nắm chặt thành cũi. Thế mà bữa nay bé đã từ từ buông các ngón tay nhỏ nhắn để bước từng bước một.
Thấy sắp ngã, bé liền ngồi phịch xuống ngay. Em được ba mẹ giao cho việc giữ Tú. Khi học bài xong, em thường trông Tú giúp mẹ. Thật là hồi hộ khi lần theo bé. Mỗi khi muốn giúp bé, y như rằng Tú đẩy em ra ngay. Nhà em có nhiều đồ chơi cho em bé, nào là xe hơi, máy bay, tàu hỏa..
Mỗi khi chơi xong, Tú biết cho đồ chơi vào thùng gọn gàng. Buổi sáng Tú ở nhà với ngoại, ngoại dạy bé đủ thứ. Tú chỉ mắt, mũi, chân, tay, miệng… thật chính xác. Tú còn biết đòi, biết kêu tên những thứ mình thích. Tú tập nói rất đáng yêu. Bé nhìn chăm chú vào miệng ngoại rồi bụm miệng nói: “Bà, bà, mẹ, mẹ”. Nghe bé nói ngòng ngọng, cả nhà ai cũng tức cười.
Cả gia đình em, ai cũng vui khi nghe Tú bi bô tập nói, em rất yêu em trai của em!
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 9
Gia đình em có bốn người bố, mẹ em và một cậu em trai ngoan ngoãn. Em trai em tên là Khánh và em cũng rất yêu quý em Khánh nhất trong nhà.
Em Khánh năm nay em mới có 5 tuổi. Em Khánh ngoan lắm cho nên cả nhà ai ai cũng yêu quý em. Là con trai nên em cũng có lúc nghịch ngợm nhưng khi được cả nhà chỉ bảo là em nghe theo ngay. Mái tóc của em lưa thưa thật mềm mại biết bao nhiêu, ở lớp em cũng rất được cô giáo yêu quý. Bạn bè của Khánh cũng thích chơi với Khánh.
Mỗi lần đi chơi nhà bạn gần nhà em cũng đều xin phép bố mẹ cần thận rồi mới đi. Khi em học bài thì Khánh cũng thích lắm, nó cứ chăm chú nhìn em học và cũng biết được những chữ cái mà cô giáo trong trường mầm non dạy cho. Khánh có trí nhớ cũng thật tốt, chỉ cần học vài ba lần là nó cũng đã thuộc được những câu thơ ngắn.
Hay thỉnh thoảng còn đứng kể truyện cổ tích cho cả nhà nghe nữa.Những câu truyện cổ tích Khánh kể nó cũng chỉ là kể được những điểm cốt chuyện, lắm khi còn lộn xộn, kể qua một đoạn mới nhớ ra quên mất chi tiết làm cả nhà cười lăn ra.
Khánh có dáng người nhỏ nhỏ nhưng nhanh nhẹn lắm, ở lớp không ai chạy nhanh bằng nó. Ai cũng thích nói chuyện với Khánh vì Khánh lại có tính hài hước nữa.Em cũng rất quý em Khánh và tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt để cho em Khánh noi theo.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 10
Đối diện với nhà em là nhà cô Thanh. Cô Thanh có một em bé gái thật xinh xắn, dễ thương tên là Bảo Linh. Ai cũng yêu quý và âu yếm gọi bé bằng cái tên dễ thương là “Tít”.
Năm nay, Tít vừa tròn bốn tuổi. Cái miệng nhỏ xíu luôn cười, làm lộ rõ mấy chiếc răng đang nhú như những hạt ngô non. Hai bàn tay mũm mĩm của bé thường vỗ vỗ vào nhau. Khi nào em nói: “Tít ơi, cho chị thơm một cái nào”, bé nghiêng nghiêng đôi má phím, trắng hồng để chờ đợi, trông thật đáng yêu. Bé có đôi mắt tròn, đen lay láy và trong veo như hồ nước. Mái tóc bé hoe hoe, mềm mại như tơ, nhìn bé giống như một cô búp bê tinh nghịch.
Nhiều lúc, như có gì vui lắm, bé cứ nói bi bô khiến ai cũng phải bật cười. Có lần, bé với tay lấy được thỏi son của mẹ, bé xoa hết lên mặt mũi. Trông bé lúc ấy như một chú hề ngộ nghĩnh. Tít đang tuổi tập nói, tập đi nên ai nói gì bé cũng bắt chước theo. Ai dạy bé “ạ”, bé cũng líu lô “ạ” theo.
Nhưng bé chưa nói sõi nên nhiều lúc mẹ phải “phiên dịch” cho người khác hiểu. Cả ngày, bé hết “bà, bà” lại “mẹ, mẹ” mà không biết chán. Thấy em sang chơi nhà, cô Thanh bảo: “Tít ngoan, chào chị đi nào!”. Bé liền bập bẹ “chào chị”. Giọng bé cứ ngọng líu ngọng lô nghe đến là buồn cười.Tít rất chịu khó tập đi. Bé đi lẫm chẫm, lò dò từng bước một. Sau mỗi một quãng đường ngắn, bé lại dừng lại, hai bàn tay nhỏ vỗ vỗ vào nhau, miệng bi bô “Mẹ… mẹ… Hô… hô…” đòi mẹ phải vỗ tay hoan hô thành tích của bé. Được mẹ mua cho đôi giày mới, Tít thích lắm, cứ đòi đi giày mới bằng được để tập đi.
Đôi giày của bé khi bước đi phát ra những tiếng “tít tít” nghe rất vui tai. Bước đi của bé còn chưa vững nhưng bé không muốn ai dắt tay đâu. Một mình bé dò dẫm từng bước. Gặp bậc thang, bé liền ngồi xuống, bò lên bậc rồi lại đứng lên đi tiếp. Đến lúc bé lon ton chạy, khúc khích cười, ai trông thấy cũng yêu, cũng muốn ôm chầm lấy bé.
Em rất yêu quý Tít. Mỗi khi cô Thanh cho bé đi đâu chơi một hai ngày là em đã thấy buồn buồn, nhớ nhớ bé rồi. Em nhớ dáng đi chập chững, giọng líu lo như chim tập hót, cái miệng nhỏ xíu cười ngộ nghĩnh của bé. Em chỉ mong sao có bé bên cạnh để nô đùa cùng bé. Em luôn mong Tít hay ăn chóng lớn, khỏe mạnh.
Bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi- Mẫu 11
Bin là con đầu lòng của cô em. Bé nay đã tròn bốn tuổi.
Bin có gương mặt bầu bĩnh với nước da trắng hồng. Hai má phính phính như quả hồng, khiến mọi người ai cũng muốn cưng nựng bé. Cặp mắt một mí, đen lay láy như hai hòn bi ve. Cặp mắt ấy biết cười nên gương mặt Bo trông lúc nào cũng rực rỡ.
Đôi lông mày nhỏ và mái tóc thưa vài sợi. Bé có hai má lúm đồng tiền trông rất đáng yêu. Đôi môi hình trái tim, đỏ mọng luôn tươi cười như cánh hồng hé nở, để lộ mấy chiếc răng sữa trắng muốt. Bin mới lẫm chẫm biết đi nên thích đi lắm. Cô chú thường đứng một bên để bé đi tới, rồi sà vào lòng mẹ.
Có lúc, bé bị ngã nhưng không khóc mà còn cười ngộ nghĩnh. Bo rất hiếu động, hay chọc phá, chơi đùa cùng mọi người. Có lần bé còn giấu đồ của chú làm chú tìm cả ngày mà không thấy. Khi biết “thủ phạm” là Bin, bé làm vẻ mặt ngây thơ khiến chú phải bật cười và bế bé vào lòng.
Em rất yêu quý Bin và luôn mong bé lớn lên thật khỏe mạnh.
Lời kết
Bài viết bao gồm dàn ý và tuyển tập những bài văn tả em bé chừng 4 – 5 tuổi theo mẫu chọn lọc hay nhất mà các em học sinh có thể tham khảo và vận dụng trong quá trình viết bài tập làm văn của mình, chúc các em học tốt!