Tổng hợp những bài văn tả dòng sông lớp 5 ngắn gọn hay nhất được sưu tầm và tổng hợp từ nhiều bài văn mẫu hay của các em học sinh lớp 5 trên cả nước. Những bài văn mẫu tả dòng sông này sẽ giúp các em hiểu rõ cảm nhận của mỗi chúng ta khi tả dòng sông quê hương. Hi vọng tài liệu này sẽ giúp các em nắm được cách chọn ý, tránh lạc đề khi làm bài văn tả sông nước lớp 5 và các cuộc thi.

Làm dàn ý bài văn tả dòng sông lớp 5

Mở bài: giới thiệu khái quát về dòng sông quê em, chẳng hạn như dòng sông đó ở đâu? Tên là gì? Con sông đó dài bao nhiêu? Nó đã xảy ra bao lâu và điều này có ý nghĩa như thế nào đối với mọi người trong làng?

Thân bài

  • Miêu tả dòng sông
  • Hoạt động của con người cùng với dòng sông

Kết bài: Tình cảm của em dành cho con sông quê hương

Những bài văn tả dòng sông lớp 5 ngắn gọn hay nhất

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 1

Quê hương em là một vùng đất tươi đẹp. Nơi đây có cánh đồng lúa rộng mênh mông bát ngát, có bờ đê thoai thoải mà mỗi chiều về lại nô nức lũ trẻ thả diều, có con đường làng gập ghềnh đất đỏ… Nhưng đi xa, em nhớ nhất vẫn là con sông êm đềm chảy phía cuối làng, nơi níu giữ những kỉ niệm đẹp nhất của tuổi thơ em.

Dòng sông quê em lớn lắm. Nghe bà nội bảo, dòng sông ấy chảy từ ngọn núi lớn phía Bắc, băng qua bao núi rừng hùng vĩ, rồi chảy về thôn làng đây. Bàn về dòng sông, thì có nhiều sự tích lắm. nào là sông do nước mắt của nữ thần chảy xuống tạo thành, nào là sông chính là tấm lụa đào của bà tiên rớt xuống… Sự tích nào cũng làm lũ trẻ chúng em phát mê. Tên gọi của dòng sông đến nay cũng vẫn là một thứ còn nhiều tranh cãi. Khi mỗi nơi lại gọi bằng một cái tên khác nhau. Riêng người dân làng em, thì đều gọi nhau bằng cái tên thân mật là sông Cầu. Đơn giản là bởi cả dòng sông dài không có cây cầu nào cả, người dân cứ ngóng mãi mà gọi là sông Cầu.

Suốt bốn mùa, nước sông luôn đầy ăm ắp, nhưng đầy nhất vẫn là vào những tháng mùa mưa. Nước sông một màu xanh ngắt. Một phần vì dưới đáy sông có rất nhiều rêu xanh mọc tự nhiên, nhưng một phần cũng bởi nó đang ánh lại bầu trời xanh biêng biếc ở trên cao kia. Ở những đoạn sông có nhiều rêu xanh ấy, nước rất sâu, có khi phải đến hơn năm mét. Chỉ có tàu thuyền mới dám đi qua đoạn sông này. Còn khúc sông dưới, nơi chảy qua khu dân cư, nước chỉ tầm một đến hai mét, nước trong vắt, dưới đáy toàn là sỏi đá mới là nơi mà mọi người dám ra bơi lội, sinh hoạt. Hai bên bờ sông có. Trong đó những cây dương xỉ là nhiều nhất, rồi cả những bạch đàn, thông… Tất cả đều là của thiên nhiên ban tặng cả.

Dòng sông quê em như là một hiện thân của mẹ thiên nhiên dịu dàng và phẳng lặng. Mặt sông quanh năm bình thản như một mặt gương, chỉ ồn ào tấp nập khi mọi người ùa đến. Dưới lòng sông, ở những khúc sâu, là cả một thế giới của cá, của tôm, của hến. Nên mới có những người quanh năm làm nghề đánh bắt cá, mò ốc, mò hến ở ven sông. Ấy thế mà vẫn đủ cho mấy miệng ăn của cả một gia đình. Sáng sáng, hình ảnh những chiếc thuyền nan nhỏ lênh đênh trên bờ sông, những chiếc lưới đánh cá vung rộng trên mặt nước, những bóng lưng lúi húi đãi hến, tìm ốc, và cả những giọng hò mộc mạc mà mê say văng vẳng, đã là đặc sản riêng của chốn sông quê này. Và rồi, cũng quen thuộc không kém, là những chuyến đò, chuyến thuyền lớn chở người đi qua sông. Người đi bộ, thì ưa đi đò, người có xe máy, ô tô thì phải đi tàu mới có chỗ để xe. Theo đó, mấy chiếc thuyền bán hoa quả, rau củ, bánh kẹo… cũng tấp nập sớm hôm. Mà vui nhất, chính là ở khúc sông phía cuối, nơi không quá sâu và chẳng có tôm có cá. Đó là nơi, mà cứ chiều chiều, lũ trẻ trong làng lại kéo nhau ra nhảy ùm xuống tắm mát. Rồi các bà, các mẹ mang quần áo ra giặt, ra giũ. Hay đơn giản, là những cụ bà, cụ ông, lót cái tàu cau rồi ngồi kể chuyện ngày xưa, khiến lũ trẻ mê tít thò lò. Tất cả cứ bình lặng và giản dị như thế.

Bây giờ, quê hương đã có nhiều thay đổi. Những ngôi nhà cao tầng mọc lên từng dãy, những chiếc cầu lớn bắc qua sông cũng đã được xây lên. Lũ trẻ cũng đã không mấy mặn mà với việc bơi lội dưới sông nữa. Nhưng dòng sông thì vẫn trong vắt và hiền hòa như thế. Luôn dang rộng vòng tay chào đón những đứa con trở về.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 2

Em sinh ra và lớn lên ở một làng quê thanh bình, nơi đó có những hàng dừa cao vút, có những khu vườn rộ trái cây ngon, có những cánh đồng lúa mỏi cánh cò bay… Và đẹp nhất ở đó, chính là dòng sông chảy xuyên qua ngôi làng, đem đến bao niềm vui và hạnh phúc.

Dòng sông ấy không ai biết là đã có tự bao giờ, chỉ biết ngay từ gia đình đầu tiên đến làng sinh sống thì nó đã có ở đấy rồi. Và như bao con sông thầm lặng khác trên vùng đất này, con sông chẳng có tên gọi cụ thể, người ta vẫn gọi nó bằng cái tên thân mật là con sông của làng Năm. Dòng sông không quá dài, vì nó chỉ là một nhánh nhỏ được tách ra từ dòng sông lớn ngoài kia. Bề ngang của sông rộng chừng gần 8m, với nơi sâu nhất khoảng 1m6. Tuy nhiên, đó chỉ là ở giữa lòng sông thôi, hai bên bờ sông, nước khá thấp, chỉ từ đầu gối của em mà thôi. Vì thế, thật dễ dàng cho mọi người xuống sông chơi. Nước sông vốn có màu trong suốt, hơi đục do có một lượng phù sa lẫn ở bên trong. Tuy nhiên, do dưới đáy sông là một lớp bùn sình màu nâu đen, nên cứ có cảm giác nước sông sẫm hơn bình thường một chút. Ngoài ra, màu sắc của dòng sông còn có thể thay đổi theo từng thời điểm trong ngày. Buổi sớm, mặt sông loang lổ màu đỏ rực, buổi trưa, sông hiện rõ màu trong trắng dưới ánh nắng mặt trời. Buổi chiều ta, dòng sông dịu dàng dưới ánh hoàng hôn. Và khi về đêm khuya, sông lại như tắm mình dưới bể trắng của ánh trăng. Thật là kì diệu.

Dòng sông ấy đã gắn liền với bao thế hệ người dân của làng em. Nó đi vào những câu ca, những bài hát ru mà bao đứa trẻ đã nghe để lớn lên. Nó còn trở thành một kí ức đẹp trong miền tuổi thơ của biết bao đứa trẻ. Về những buổi trưa đi học về ngang qua dòng sông, cố nán lại để tận hưởng làn gió mát. Về những chiều rủ nhau tắm mát dưới sông. Và cả hình ảnh những bà những mẹ đang cặm cụi mò cua, bắt ốc, đãi hến bên bờ sông. Không chỉ thế, dòng sông còn đem lại những nguồn thu nhất định cho người dân trong làng. Từ những cá, tôm, ốc… thu hoạch dưới sông. Đến những chiếc thuyền chở người, chở hàng ngược xuôi trên dòng sông.

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Top +13 Bài Văn Thuyết Minh Về Phú Sông Bạch Đằng Ngắn Gọn Nhất

Em yêu dòng sông quê hương em lắm. Dù nay đã xa quê, theo bố mẹ lên thành phố, nhưng em vẫn nhớ mãi không quên được dòng nước mát lành ấy, cùng những hàng dừa vút cao bên bờ sông và những chiếc xuồng đủng đỉnh trên mặt nước. Lúc nào, em cũng mong nhanh đến kì nghỉ hè để được về quê, được sà vào dòng sông yêu thương.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 3

“Quê hương” – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm… Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.

Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: “Ừ, chào sông nhé!” vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!

Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cũng vội vã trở về “nhà” bơi thật nhanh mà xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.

Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh “dòng sông bạc” lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 4

“Đã đôi lần đến với Huế mộng mơ

Tôi ôm ấp một tình yêu dịu ngọt

Vẻ đẹp huế chẳng nơi nào có được

Nét dịu dàng pha lẫn trầm tư”

Huế – quê hương em, một thành phố cổ kính trầm mặc mà ai từng một lần được đặt chân đến cũng không khỏi nhớ thương. Và có lẽ, với Huế thì dòng sông Hương thơ mộng là điều tuyệt vời nhất mà tạo hoá đã ban tặng cho quê em.

Từ dãy núi Trường Sơn xinh đẹp, dòng sông đổ về Thừa Thiên mang theo cả những tinh túy của hương thơm nơi rừng già và những vùng thảo nguyên rộng lớn. Từ trên cao nhìn xuống, dòng Hương tựa một tấm lụa đào mềm mại và uyển chuyển trong sắc xanh của màu nước biếc.

Dù chảy nơi thượng nguồn hay về vời vùng đồng bằng rộng lớn, hay qu thành phố mơ màng thì sông Hương vẫn đầy dịu dàng, có chút gì đó e thẹn như một cô thiếu nữ tuổi đôi mươi vậy. Bởi thế mà nàng luôn đặc biệt, mang nét riêng độc đáo mà chỉ duy nhất tìm thấy ở nàng Hương mà thôi.

Mỗi mùa trong năm, sông Hương đều có sự đổi thay. Không phải là ở hình dáng mà chính là sự thay đổi nơi cảnh sắc của dòng sông. Vào mùa xuân, sông mang sức sống đầy tươi trẻ góp nên sự tươi tắn của thiên nhiên Huế khi xuân về. Nước trong vắt một màu xanh biếc, sóng khi gợn lăn tăn, nhẹ nhàng khi lại đầy sôi động tạo nên khúc nhạc chào xuân. Những chị lục bình sau mùa đông đầy giấc giờ cũng nở rộ tạo nên một vạt trời tím biếc những bông hoa. Tiếng chim non réo rắt trên bầu trời cao rộng hoà vào dòng sông mơ. Khi hè đến, những vạt nắng vàng rực rỡ buông xuống, mặt sông khoác lên mình màu áo mới đầy xinh tươi. Dưới lòng sông là làn nước màu thiên thanh hy vọng đang thưởng thức màu hoa đỏ của cánh phượng thắm tươi. Những bông bằng lăng tím hai bên bờ đầy nữ tính, đằm thắm càng điểm tô cho cảnh sông thêm hữu tình. Thỉnh thoảng, những nàng gió ghé qua, một vài cánh hoa rơi chạm xuống mặt nước, trôi nhẹ theo từng cơn sóng lăn tăn. Rồi khi thu về, dòng sông thư thái hơn, nước sông dềnh dàng, lòng sông như rộng và dài thêm ra. Những hàng cây dần thầy màu lá, cảnh sắc vào thư tình và thơ hơn. Những chiều thu, trên chiếc cầu lim bé nhỏ, những chị sinh viên và những vị khách du lịch mang tà áo dài tím thưởng thức thiên nhiên và chụp những bức ảnh xinh làm kỉ niệm.

Khi thu quà nhường chỗ cho nàng đông tới, sông Hương lại mang trên mình nét cổ kính, trầm mặc. Màu trời nhạt hơn, lòng sông cũng đượm màu buồn, một vài làn khói mơ thấp thoáng trên sông. Những là mưa bụi bay bay trên không gian càng tạo nên nét trầm mơ.

Không chỉ cảnh sắc đổi thay theo mùa, dòng sông Hương trong một ngày cũng có nhiều thay đổi. Sớm bình minh sông Hương trong lành, êm ả, trưa về, những bóng cây toả xuống lòng sông tạo nên những hình in trên mặt nước. Và khi chiều xuống, dòng sông mang màu nắng hoàng hôn gợi cho ta nhớ về một miền cổ tích thần kỳ, nơi có những ông thần sông, thần núi giúp đỡ bao người nghèo khốn khó, thiện lương. Đặc biệt, cảnh sắc sông Hương đêm về thật đẹp và lộng lẫy. Hai bên sông những dãy nhà cao tầng của phố thị bừng sáng ánh đèn, những chiếc thuyền chở người tham quan lênh đênh trên mặt sông, vang ra lời cả, câu hát của những nghệ nhân trong tiếng đàn tranh đầy huyền bí. Cầu Trường Tiền bắc ngang qua dòng sông đêm về lóng lánh ánh đèn, mọi người dạo bộ ngắm nhìn thành phố, một nhịp sống thật thanh bình và đầy yên ả biết bao.

Sông Hương luôn là niềm kiêu hãnh và tự hào của quê hương em. Có biết bao bài thơ, lời cả viết về sống Hương đầy trân trọng và yêu thương. Sông Hương như con người của đất Huế vậy, vừa dịu dàng, đằm thắm lại dạt dào tình cảm. Em yêu dòng sông quê em lắm.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 5

Trên đất nước Việt Nam có biết bao nhiêu là dòng sông đẹp như sông Đồng Nai, sông Mã,… nhưng dòng sông Hồng là nơi có nhiều cảnh đẹp gắn liền với đời sống người Hà Nội.

Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua những xóm làng. Viền theo hai bên bờ sông là những bãi mía, ruộng ngô, vườn cây ăn quả xanh ngút tầm mắt. Khi chim én ríu rít gọi xuân về, dòng sông quê tôi như trào dâng sức sống tuổi thanh xuân. Buổi sớm, mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng sương trong một vẻ yên tĩnh lạ thường. Cây cối hai bên bờ sông im lìm như còn đang chìm vào giấc ngủ. Các dãy thuyền chài sát bờ le lói ánh lửa nấu cơm để chuẩn bị ra khơi đánh cá. Đâu đây đã có người đi bộ, thể dục chuẩn bị đón ngày mới. Nắng lên, những tia sáng mặt trời chiếu xuống dòng sông đỏ đậm phù sa làm mặt nước lấp lánh hồng tươi trong nắng sớm. Xuôi theo dòng nước chảy, tiếng người í ới, tiếng mái trèo khua nước rạt rào nhộn nhịp. Mọi người trên bờ, dưới sông đều bắt đầu hoạt động. Chiếc cầu cong cong nối liền hai bên bờ sông hối hả người qua lại.

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Top +18 Bài Văn Phân Tích Người Lái Đò Sông Đà Ngắn Gọn Hay Nhất

Buổi chiều, khi mặt trời khuất dần, dòng sông đỏ lựng rồi tím dần, cảnh vật hai bờ sông sẫm lại. Khi hoàng hôn xuống, dân chài lưới đã trở về sau một ngày đánh cá, tiếng sóng ì oạp vỗ mạn thuyền, tiếng gọi nhau í ới, tiếng trẻ con vui đùa hòa lẫn vào ánh đèn mờ ảo dưới sông cũng là lúc trên cầu nhộn nhịp người đi dạo. Mọi người dừng lại ngắm cảnh trên chiếc cầu Long Biên cổ kính hàng trăm năm. Họ thả hồn mình trên dòng sông mênh mông với làn gió nhẹ thoang thoảng. Dòng sông hiền hòa như đang dang tay ôm tất cả vào lòng. Cảnh sông Hồng thật yên bình, thơ mộng và lãng mạn làm sao. Những đêm trăng sáng, mặt sông lấp loáng ánh vàng. Nước sông thẫm lại in rõ cả vầng trăng tròn và muôn ngàn vì sao lung linh.

Em rất là yêu dòng sông Hồng vì dòng sông đã góp phần làm nên thành phố Hà Nội thêm tươi đẹp, trù phú.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 6

Cảnh đẹp quê hương luôn là niềm tự hào của mỗi người con quê hương. Và em cũng vậy, quê hương em tùy nghèo khó nhưng có cảnh thiên nhiên đầy đẹp đẽ, nên thơ. Đó là cánh đồng lúa xanh rờn tươi tốt, là gốc cây đa già nơi đầu ngõ thôn quê. Đó còn là dòng sông quê hương chảy mãi ngàn năm. Em yêu dòng sông quê mình bởi nó gắn bó với em, cho em bảo kỉ niệm đẹp của tuổi ấu thơ.

Dòng sông chảy quanh làng, mang theo nguồn nước và phù sa màu mỡ bồi đắp cho cánh đồng, làng mạc quê hương. Dòng sông cùng người dân quê em lao động, bởi thế mà hương lúa, ngọn khoải, râu bắp,…tất thảy đều mang hơi thở của dòng sông. Dòng sông còn mang thứ âm thanh huyền diệu của tiếng tí tách nơi dòng nước, tiếng sóng gợn vỗ vào mạn thuyền, tiếng cá tôm bơi lội tạo nên một khúc nhạc du dương mà êm đềm rũ bao đứa trẻ làng em chìm vào giấc ngủ mỗi trưa hè.

Vào buổi sớm mai, dòng sông tỉnh thức cùng tiếng gọi nhau ra đồng của cô bác nông dân. Mặt sông nhẹ nhàng những gợn sóng nhỏ. Trên không, những màn sương bao phủ, xa xa màn sương là những bóng cây đang nghiêng mình rũ xuống, trên lá cành còn đọng lại những giọt sương đêm. Thấp thoáng chiếc thuyền chài của bác ngư đi thả cá, còn vọng lại tiếng đập nước trong mỗi khoảnh khắc thời gian. Chào ôi, dòng sông quê buổi bình minh đẹp như một bức tranh huyền diệu khiến lòng tôi vương vấn những mộng mơ.

Vào những buổi trưa hè, dòng sông hòa trong nắng vàng tạo nên thứ màu sắc vừa óng ánh, vừa xinh đẹp. Từng làn gió lướt qua mạng theo hơi mát của dòng sông thổi vào làng quê. Dưới bóng tre xanh, các bác nông dân đang ngồi nghỉ ngơi, hóng mát, trò chuyện tỉ tê. Hàng tre nghiêng mình xuống dòng sông, vuốt ve mình làm đẹp chốn thế gian. Con đò nhỏ nằm im lìm nơi gốc bên nghỉ ngơi sau một buổi sáng làm việc đầy mệt nhọc. Còn lũ trẻ chúng tôi thì gọi nhau ý ới tắm sông, ngụp lặn trong làn nước mát đầy thoả thích, sung sướng.

Rồi khi chiều xuống, mặt trời dần buông, trong màu khói lam chiều của anh hoảng hồn, dòng sông trở nên dịu dàng và đầy huyền bí. Từng cánh chim gọi nhau về sau

ngày dài lao động. Áng mây xanh trôi chậm chậm in mình xuống lòng sông xanh. Nơi bãi bồi xa xa, những chú bò đang thung thăng gặm cỏ, một vài chú bướm bay lượn quấn quanh hút mật của hương hoa, cỏ lá.

Như một thói quen, khi đêm về, chúng em theo các cô, các mẹ ra ngắm sông. Dòng sông đêm hiền hoà như lòng mẹ vậy. Ánh trăng dịu hiền toả xuống khiến mặt sông thêm long lanh.

Những ngày cuối tuần, em lại cùng lũ bạn ra bờ sông dọn vệ sinh, nhặt những rác thải để dòng sông được sạch đẹp hơn. Em tin rằng, những hành động của mình dù là nhỏ bé, nhưng sẽ góp phần bảo vệ môi trường cho quê hương mình, để sống quê mãi xanh mát, sạch trong.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 7

Ai cũng có một quê hương, ai cũng có một điều để nhớ khi nhắc về quê hương. Nhắc đến quê hương tôi, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được dòng sông Đào thân thương gắn bó với tôi suốt những năm tháng thơ ấu tươi đẹp.

Dòng sông Đào là một nhánh của sông Hồng bao la, chảy qua quê hương tôi. Nó đã có từ bao đời nay, từ khi tôi sinh ra, dòng sông đã yên bình ở đó. Sông trải dài qua bao xóm làng, ngày ngày, phù sa màu mỡ bồi đắp, cả dòng sông như một dải lụa đào quấn quanh làng quê. Hàng ngày, mặt nước yên bình, phẳng lặng in dấu cả bầu trời trong xanh với những đám mây trắng hồng. Hai bên bờ, những hàng tre, hàng liễu xanh ngắt, đứng sừng sững, xõa mái tóc dài xuống mặt nước giống như những nàng thiếu nữ đang chải đầu, làm dáng, làm duyên. Mỗi khi chị gió nhẹ thoảng qua, mặt nước lăn tăn gợn sóng, một vài chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt sông, hững hờ trôi như những chiếc thuyền nhỏ.

Sông Đào chảy quanh xóm làng, dòng sông như người mẹ hiền, là nguồn sống cho người dân quê tôi. Nó là nguồn nước chính cung cấp cho những cánh đồng, ruộng rau, là nguồn cung cấp thủy hải sản quý giá, đôi khi lại là nguồn nước phục vụ cho sinh hoạt. Nơi đây cũng gắn bó với bao kỉ niệm thời ấu thơ của tôi. Những ngày chiều chiều lũ trẻ rủ nhau ra bờ sông chơi, nô đùa vui vẻ. bày những trò chơi lí thú. Khi ấy dòng sông như người bạn hiền hòa ngắm nhìn lũ trẻ chúng tôi vui chơi, mặt nước in bóng những nụ cười rạng rỡ. Vào những buổi chiều tối, các bà, các mẹ lại kéo nhau ra bờ sông giặt rũ, trò chuyện sau một ngày lao động mệt mòi, ánh trăng sáng rực rỡ soi sáng mặt nước như dát vàng dát bạc. Vào những ngày đánh cá, dòng sông lại tấp nập thuyền bè qua lại rộn ràng, những mẻ tôm, mẻ cá đầy ắp như những chiến lợi phẩm mà dòng sông dành tặng cho người dân quê tôi.

Đối với tôi, tôi thích nhất những lúc được ngồi bên bờ sông, đưa đôi chân xuống dòng nước để cảm nhận sự mát lạnh, đón những cơn gió trong lành, ngắm nhìn dòng sông quê hương yên bình, phẳng lặng, cảm giác dễ chịu mà bình yên vô cùng. Dòng sông đã luôn ở nơi đây, tồn tại như một chân lý, nó không còn chỉ là một dòng sông bình thường mà nó là người bạn tri kỉ không thể thiếu trong nếp sống của làng quê tôi. Dòng sông quê hương ấy đã nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con trưởng thành như ngày hôm nay nên nó thân thương mà đáng kính vô cùng.

Tôi lớn lên từ dòng nước của làng quê. Có lẽ sau ngày, dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi mãi không bao giờ quên dòng sông Đào quê hương. Nó luôn tồn tại trong tôi như một kí ức không thể xóa nhòa của ngày ấu thơ, của nhịp đập quê hương luôn sục sôi trong trái tim này.

Có Thể Bạn Quan Tâm:  Các Kiểu Khí Hậu Phổ Biến Ở Châu Á (Địa Lí 8)

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 8

“Anh đi nhớ mãi dòng sông.

Long lanh một dải nước trong hiền hoà.

Nhớ nhiều những lúc đôi ta.

Bên bờ sông nhỏ chiều tà dần buông”.

Những câu thơ trong bài thơ “Con sông quê hương” cứ vang vọng mãi trong lòng tôi như một khúc hát gợi nhớ những kỉ niệm mơn man của tuổi thơ, gắn liền với con sông quê.

Con sông quê nằm ven bờ ruộng. Nhìn từ xa, con sông tuôn dài như một áng tóc trữ tình. Mùa đông, nước chảy lặng lờ như khoác trên mình chiếc áo dày dặn để giữ ấm. Xuân sang, con sông như khoác trên mình chiếc áo mới. Sáng mùa xuân trong trẻo tinh khôi, khi có những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu rọi, dòng sông bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài trong đêm tối.

Nắng rọi xuống dòng sông, lấp lánh như dát vàng, dát bạc. Thỉnh thoảng, vài chú cá dái ngoi lên đớp mồi rồi nhanh chóng lặn mất để lại những vòng tròn lan xa. Hai bên bờ sông, tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Những bông lúa thì con gái đang đung đưa trước gió làm duyên. Xa xa thấp thoáng bóng mấy chú cò trắng đang mải miết đi tìm mồi.

Khi nàng xuân nhẹ nhàng bước xuống trần gian, con sông như trôi nhanh hơn để bắt nhịp cuộc sống. Dòng chảy chậm rãi hiền từ, thỉnh thoảng cuốn theo đôi ba nhánh lục bình dập dềnh trên mặt sông. Những cành lục bình tim tím, lá xanh nhỏ trôi lững lờ thản nhiên như thêm vẻ đẹp tươi tắn, ấm áp cho dòng sông quê tôi. Chiều chiều, từng đàn vịt lội xuống sông tắm. Những chú vịt trắng muốt, kêu “quạc quạc” inh ỏi như xé toạc bầu không khí yên tĩnh của buổi chiều quê.

Hè sang, con sông biến đổi hẳn. Những đợt sóng cuộn trào liên tục mang phù sa bồi đắp cho cánh đồng châu thổ màu mỡ. Buổi sáng, dòng sông uốn lượn như dải lụa đào. Trên mặt nước còn le lói ánh đèn vàng trong cái chòi nhỏ của bác nông dân. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang.

Chiều xuống, các cô các bà đem chăn màn ra giặt ra phơi, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng gầy. Vài người đã có tuổi thì ung dung thả cần câu để câu cá, tiếng nói cười rôm rả hai bên bờ sông nhộn nhịp lạ thường. Bọn trẻ quê thích nhất là được ra sông tắm mỗi buổi chiều hè. Được đắm mình trong làn nước mát lành, nô đùa thỏa thích thật là một thú vui mà bất cứ đứa trẻ quê nào cũng ưa chuộng.

Mùa thu, nước sông trong vắt như tấm gương soi bóng mây trời. Mùi thơm của chín vàng ươm hoà quyện với mùi phân trâu, hương nước trong mát tạo thành một mùi hương không thể phai trong lòng mỗi người con xa xứ.

Dòng sông quê mãi mãi là một phần kí ức không thể phai trong tim mỗi con người, là người mẹ hiền từ ôm ấp lấy xóm làng, là nhân chứng cho những kỉ niệm ngây dại của tuổi thơ. Dù có đi đâu xa, con người luôn biết hướng về dòng sông quê hương, hướng về nguồn cội yêu dấu.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 9

Bao năm rồi ta xa, mãi nhớ

Về con sông ngày nhỏ ở quê

Ước ao một sớm quay về

Đưa ta trở lại sông quê ngày nào…

Những lời thơ da diết ấy của nhà thơ Hoàng Minh Tuấn đã gợi lên trong em những hình ảnh, những kỉ niệm ấm áp bên dòng sông quê hương.

Ngày bé, em sống cùng ông bà ở quê. Nơi đó có những khung cảnh thiên nhiên tuyệt vời. Đặc biệt, là dòng sông chảy qua chính giữa làng. Không ai biết dòng sông đó tên là gì cả, chỉ biết từ khi làng mới thành lập thì nó đã ở đó rồi. Con sông ấy bắt nguồn từ dòng sông Hồng rồi sau một đường uốn lượn lại nhập vào với sông mẹ.

Dòng sông dài, nhưng khá hẹp, bề rộng của nó chỉ khoảng 5m. Và cũng không sâu, chỗ sâu nhất là ở giữa lòng sông cũng chỉ ngang ngực của người lớn. Còn hai bên gần bờ thì chỉ đến đầu gối mà thôi. Dưới lòng sông là một lớp bùn mềm mại. Nhiều chỗ trũng xuống chứ không hề bằng phẳng. Dòng nước lúc nào cũng có màu hơi đục nhưng không phải vì nước bẩn mà là nó đang mang nặng những phù sa. Hai bên bờ sông, là con đường làng nhỏ hẹp. Cách một quãng lại trồng một cây bàng lớn, tỏa bóng rợp xuống sân. Những khoảng ấy là nơi vô cùng mát mẻ, tạo nên cứ điểm vui chơi lý tưởng cho bọn trẻ trong xóm. Tại đó, em đã cùng bạn bè trải qua những ngày tháng tuổi thơ vô tư lự. Cùng nhau trò chuyện, tâm sự, cùng tắm mát, ngủ say những trưa hè.

Giờ đây, em đã xa dòng sông quê hương ấy được gần 5 năm rồi. Vì theo bố mẹ lên thành phố. Nhưng những hình ảnh tuyệt vời của dòng sông ấy sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí em.

Văn tả dòng sông lớp 5 mẫu 10

Hình như người làng em khi đi xa, nghĩ về quê mình, đầu tiên đều nghĩ đến con sông quê.

Con sông không biết bắt nguồn từ những ngọn suối nào trên dãy Trường Sơn trùng điệp với những ngọn núi xanh biếc, xa xôi kia. Khi đi qua làng em, nó chảy êm ả, dịu dàng như để mọi người đủ thời gian để ngắm làn nước trong xanh của nó. Chỗ rộng nhất của nó khi qua làng cũng chỉ khoảng vài mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Đôi lúc từ trên ngọn tre cao vút, một chú cò trắng như vôi, mắt lim dim, giật mình nhìn thấy bóng mình soi trong đáy nước.

Ngay giữa làng em là con đường chạy thẳng xuống bờ sông, gặp bến đò? Rồi nối với con đường bên kia sông. Người làng đi lên huyện lên tỉnh, qua làng khác đều theo con đường ấy mà đi, khiến cho bến đò lúc nào cũng đông người qua lại. Chúng em cũng ngày ngày qua bến đò ấy mà đến trường. Sáng nào, dòng sông cũng; xao động vì những chuyến đò qua lại. Mặt nước sông phẳng lặng cuộn lên những lớp sóng nhỏ dưới lưng đò, xô nhau lăn tăn chạy mãi vào bờ khiến cho buổi mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh nho nhỏ. Trên màu xanh biếc của nước sông và lá tre, nổi lên màu trắng của áo học trò, màu vàng của đám cây ô rô, cóc kẻ pha lẫn với màu đỏ rực của khăn quàng thiếu niên. Tiếng chuyện trò nghe râm ran vang vọng mãi đến đầu sông. Đó là những ngày rất đẹp trên con sông.

Gặp những ngày mưa lũ, con sông không êm ả đi qua làng. Nó mang dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu bọt, réo sôi và vội vã chảy đi như muốn đua nhanh sức mạnh dư thừa đó ra biển để tránh ngập lụt cho đồng ruộng, xóm làng. Trên bờ, những ngọn tre oằn oại cả thân mình như tuyệt vọng giục dòng nước chảy nhanh hơn. Những ngày ấy, qua đò để đến lớp thật là một công việc vất vả. Mưa và gió vi vút trên sông làm chúng tôi ướt lạnh. Con đò khó nhọc nhích từng quãng ngắn và thường không đến bờ đúng nơi quy định.

Dù có những ngày vất vả như thế, em vẫn yêu tha thiết con sông quê mình bằng một tình yêu muôn thuở – Tình quê hương.

Trên đây là tổng hợp những bài văn tả dòng sông lớp 5 ngắn gọn hay nhất được chúng tôi tổng hợp và chọn lọc gửi tới các em khi tả về dòng sông. Hy vọng sẽ mang tới những ý tưởng mới cho các em khi làm văn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *